Đồng hồ chỉ 10 giờ, mặt trời đã lên cao.
Phương Thiếu Tắc mặc bộ đồ ngủ của nữ, rất không vừa với size (kích cỡ) của hắn, ôm đầu gối, vẻ mặt uỷ khuất mà ngồi xổm trong một góc sô pha. Từ nãy đến giờ, đến tột cùng là hắn đã trải qua bao nhiêu loại tra tấn tàn bạo, cũng chỉ có mỗi mình hắn biết.
Ngô Song cầm giấy bút lại đây, đen mặt bắt đầu viết trên giấy.
"Điều một, không được tuỳ tiện chạm vào tôi!" Ngô Song vừa viết vừa nói.
"Như thế này cũng không được sao?" Phương Thiếu Tắc dùng ngón tay, chọc chọc cánh tay Ngô Song.
Ngô Song bắt lấy ngón tay hắn, không nói nhiều liền bẻ ngược lại.
"Đau đau đau đau!" Phương Thiếu Tắc kêu to.
"Còn chạm vào tôi nữa không?" Ngô Song hỏi.
Phương Thiếu Tắc đau muốn ứa nước mắt, xin tha thứ: "Không chạm vào nữa, xin nữ hiệp tha mạng!"
Lúc này Ngô Song mới buông ngón tay hắn ra, hung hăng trừng mắt hắn một cái, cầm giấy bút lên viết tiếp.
"Điều hai, chưa được sự đồng ý của tôi, thì không được tuỳ tiện chạm vào đồ vật nhà tôi, mua đồ lung tung cũng không được!"
Phương Thiếu Tắc không phản bác, chỉ cúi đầu, không phục mà "Ừ" một tiếng.
Đối với biểu hiện này của hắn, Ngô Song rất hài lòng, bắt đầu viết thêm điều ba.
"Điều ba, vào nhà tôi phải ăn mặc chỉnh tề, không được lộ ra cổ với hạ bộ (đại khái hiểu là phần từ thắt lưng trở xuống)."
"Vậy tôi chẳng khác nào xác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cam-doan-se-khong-danh-chet-cau/3297180/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.