Tuy rằng lão Du đã dặn dò, không để thân phận của Phương Thiếu Tắc bại lộ, nhưng Ngô Song vẫn đem vị "đích tôn" không ai bì nổi này đi giới thiệu cho mọi người, vẫn gây kinh động đến bọn họ.
Cấp dưới trong tổ kế hoạch của Ngô Song có bốn người, một nam ba nữ, đều là người trẻ mới hơn 20 tuổi. Ba cô gái kia nhìn thấy Phương Thiếu Tắc như hổ đói thấy con mồi, bạo dạng mà mở miệng hỏi: "Tiểu Phương, cậu bao nhiêu tuổi rồi?"
Không hiểu sao, đối với đồng nghiệp đang cố ý ve vãn này, Phương Thiếu Tắc làm như không thấy, vẫn vui vẻ trả lời: "Hai mươi ba."
"Cậu mới 23 tuổi, vậy so với tôi nhỏ hơn một tuổi, vừa hợp kêu "tiểu thịt tươi" nha." Cảm khái xong, nhịn không được hỏi tiếp: "Vậy cậu có bạn gái chưa?"
"Cô đoán thử xem?" Phương Thiếu Tắc tỏ ra hư hỏng.
"Hay là cậu có bạn trai?" Tiểu Trà chen vào, trêu đùa một chút.
"Cô nghĩ sao?" Phương Thiếu Tắc nhìn cô ta tà mị cười.
Tiểu Trà hét lên, Ngô Song không vui nhìn cô ta một cái, lập tức biết điều mà ngậm miệng lại.
Ngô Song đối với chủ đề của người trẻ tuổi không có hứng thú, đứng ở một bên như người vô hình, chốc sau hết kiên nhẫn mới giới thiệu Phương Thiếu Tắc với đồng nghiệp: "Hoa Ngũ, Cái lẩu, Tiểu Trà, còn có Phi Đao, đây là biệt danh của 4 người này, tên thật của họ thì cậu tự hỏi đi."
"Vậy biệt danh của chị là gì?" Phương Thiếu Tắc hỏi.
Lời này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cam-doan-se-khong-danh-chet-cau/3297157/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.