“Thẩm Xán, chúng ta không cùng một thế giới”
“Vậy thì hãy đến và xem thế giới của anh.”
Đây là câu trả lời hay nhất mà tôi từng nghe, là lời trấn an mà Thẩm Xán đã dành cho tôi.
Đánh giá tốt nhất của tôi dành cho Thẩm Xán đó chính là sự tỏa sáng.
Giống như mang trên người tất cả ánh sáng trên thế giới này, sạch sẽ, tươi sáng.
Tôi đã từng nói với bạn rằng, từ giây phút tôi thích Thẩm Xán đó, chủ yếu là bởi vì sự ngang tàng, tươi sáng của anh, tự do, kiêu ngạo, ý cười treo trên đuôi lông mày, thật sự rất giống tôi thời trẻ.
Ở bên anh như trở về những ngày tháng còn mặc đồng phục học sinh trước đây, pháo hoa ngoài cửa sổ, hoàng hôn, gió chiều mùa hạ, ánh đèn sân tập,… ngày càng hiện ra rõ trước mắt tôi.
Vì những điều này, tôi luôn cảm thấy tôi và anh là cùng một loại người.
Nhưng từ lâu, sự tự ti đã nhiễm sâu vào trong xương, phần lớn tôi đều cho rằng chúng tôi không đi cùng đường.
Tôi còn nhớ khi đó, Trì Tố thấy tôi ngày nào cũng dính lấy Thẩm Xán như không thể tách rời, liền hỏi tôi, nếu như có một ngày chúng tôi chia tay, tôi phải làm sao.
Tôi luôn nói với Tố Tố là tôi và Thẩm Xán không thể đi đến cuối cùng, vì vậy tôi muốn được hạnh phúc nhất khi chúng tôi còn ở bên nhau.
Cô ấy hỏi tại sao lại không phải là người cùng đường.
Tôi nói anh ấy quá sạch sẽ và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-boc-keo-cho-em-an-nha/3462865/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.