Lộ Nhậm rất bình tĩnh, nói thuận theo theo logic: "Thay quần áo cho cậu, cả người toàn mùi rượu."
Thịnh Cảnh mới tỉnh, tư duy còn có hơi chậm chạp, nhưng cũng đã tỉnh rượu hơn.
Hắn chuyển động một chút, cảm thấy đầu rất đau.
"Shhhh——"
Lộ Nhậm vô cùng trấn định, tiếp tục nói nhăng nói cuội: "Cậu uống say rồi."
Nếu đã làm đến mức này, Lộ Nhậm hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng, trực tiếp xé áo Thịnh Cảnh.
......!Trên vai quả nhiên không có gì hết.
Dưới tình huống như vậy, Lộ Nhậm có hơi không khống chế lực, áo Thịnh Cảnh trực tiếp bị xé thành hai mảnh.
Thịnh Cảnh thấy Lộ Nhậm khí thế dữ dội, tự nhiên có hơi sợ, đợi một lát mới hỏi: "Cậu, bị sao vậy?"
Lộ Nhậm giơ tay, ném quần áo sang một bên, cố gắng trấn định, nói: "Hôi chết đi được."
Nói xong, cậu cầm quần áo ném vào thùng rác ở trong phòng.
Thịnh Cảnh chớp chớp mắt, nhìn thoáng qua mảnh áo còn sót lại trong thùng rác, nghiêm túc suy nghĩ có nên cai rượu hay không.
Hắn đột nhiên cảm thấy chút không đúng, trực tiếp hỏi: "Sao cậu lạ lạ vậy? Mấy hôm trước còn uống say cơ mà, sao hôm nay lại ghét mùi rượu như vậy rồi?"
Lộ Nhậm nheo nheo mắt, nói tỉnh bơ.
Nói trong mấy người họ, ai dễ lừa nhất, ngoài Thịnh Cảnh ra thì còn ai nữa.
"Tối hôm đó xảy ra chút ngoài ý muốn nhỏ, tôi quyết định phải cai rượu."
Thịnh Cảnh nghe xong, cảm thấy có lẽ không phải ngoài ý muốn nhỏ, nếu không Lộ Nhậm cũng sẽ không quyết tâm như vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bo-chay-sau-khi-nguoc-bon-ten-tra-cong/4160767/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.