*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit - beta: Axianbuxian12
Hai mươi phút sau, Kỷ Kiêu tìm được một cái hang động ở chân núi, sau khi xác định bên trong sạch sẽ an toàn, không phải hang của dị thú, đưa Lộ Nhậm vào nghỉ tạm.
Lúc Kỷ Kiêu tới sau lưng đeo cái túi, bên trong có các loại đồ dùng khẩn cấp.
Rất nhanh, bên trong hang động lạnh lẽo bốc lên ngọn lửa màu cam ấm ấp. Một cái nồi đặt trên cái bệ bếp được xếp đơn giản bằng mấy cục đá, bên trong đang nấu nước sôi.
Còn Lộ Nhậm, vẫn luôn ngồi nghỉ trên cái đệm cỏ.
Sau khi làm xong hết, Kỷ Kiêu đi tới, nói: "Tôi xử lý vết thương giúp cậu."
Lộ Nhậm có chút ghét bỏ: "Cậu đem theo thuốc gì, không phải là loại rẻ tiền mà trường học thống nhất phát cho đấy chứ?"
"Là thuốc hôm cậu mua ở Tiềm Long Các."
Không thể bắt bẻ, Lộ Nhậm an phận lại, chờ Kỷ Kiêu động tay.
Kỷ Kiêu cởi áo ra, thấy ngực Lộ Nhậm bị lõm nhẹ xuống, trên vai là mấy cái hố máu me be bét. Nhìn từ hình dáng không bình thường của bả vai, xương bả vai chắc chắn là đã gãy rồi.
"Cậu bị thương nặng! Không được, tôi đưa cậu đi tìm đường về doanh địa."
Ngữ khí Kỷ Kiêu có hơi sốt ruột, Lộ Nhậm là người thường, năng lực hồi phục không thể so cổ võ giả, nếu không nhanh chóng đưa về doanh địa chữa trị, rất có thể bị nhiễm trùng dẫn tới nguy hiểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bo-chay-sau-khi-nguoc-bon-ten-tra-cong/175371/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.