Edit - beta: Axianbuxian12
"Lộ Nhậm!" Mục Thanh Đồng kinh hãi, giọng nói mang theo run rẩy, "Bán mình? Sao cậu có thể vũ nhục Kỷ Kiêu như vậy?"
Kỷ Kiêu ngẩng đầu, dựa vào trên tường, nhắm mắt lại thở hổn hển mấy hơi thở, hồi lâu không mở miệng.
Không khí rơi vào trầm mặc, mọi người hình như đều ngây ra.
Lộ Nhậm đột nhiên cười ra tiếng, ánh mắt nhìn Mục Thanh Đồng như là đang nhìn thằng ngốc.
"Cậu nghĩ cái gì vậy? Tôi để Kỷ Kiêu làm vệ sĩ riêng của tôi, làm công trả nợ."
Kỷ Kiêu không nói gì, Mục Thanh Đồng ngây ra, ngay lúc này lão Lâm mở miệng.
"Tiểu thiếu gia, như vậy không thích hợp, vệ sĩ của ngài đều là trải qua chọn lọc nghiêm khắc, vị tiểu huynh đệ này vẫn là học sinh......"
Lộ Nhậm trực tiếp ngắt lời ông, nói: "Chính vì hắn là học sinh, nếu không, lúc tôi ở trường học, ai chạy vặt giúp tôi, các người có thể vào trường học?"
Cho dù Lộ gia quyền thế ngập trời, cũng phải tuân thủ một ít quy tắc cơ bản. Ví dụ, cổ võ giả là không thể tiến vào trường, cổ võ giả chính thức cũng là không thể liền học ở trường học hỗn hợp như trung học Kỳ Lân này.
Tình huống của Kỷ Kiêu chính là như thế, thiên phú của hắn không tệ, lại vì thể chất đặc biệt, từ đầu tới cuối không có thể vượt qua ngưỡng cửa giữa võ giả với người thường kia.
Thẳng đến ngày hắn thành niên đó, mới cá chép hoá rồng, một bước lên trời.
Đáng tiếc chính là, Lộ Nhậm lúc ấy đã "chết" rồi, cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bo-chay-sau-khi-nguoc-bon-ten-tra-cong/175365/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.