Việt ngữ: Siu Nhơn MèoMới vài hôm trước, khi nhìn thấy khuôn mặt giống tôi y đúc, tôi còn không dám tin.
Bây giờ tận mắt chứng kiến thi thể bị hỏa táng, tôi mới tin, tôi đã chết thật rồi.
Không có hơi thở, cũng chẳng thấy đau đớn, chớ nói chi đến buồn bã đau lòng.
Chỉ là khi nhìn thấy Thẩm Trí, vẫn có chút không cam tâm.
Nhưng dù sao thì tôi cũng chết rồi, quan tâm nhiều làm gì, tôi chỉ mong hắn có thể đợi qua vài năm rồi mới đi tìm người khác.
Nếu nhất quyết phải tìm ngay bây giờ, vậy thì đừng để tôi nhìn thấy.
Không thì tôi cũng không dám chắc là tôi có thể sẽ giả quỷ dọa hắn hay không.
__
Tôi với Thẩm Trí quen biết nhau qua một vụ việc ngoài ý muốn, hắn trượt chân rơi xuống nước, tôi cứu hắn. Cũng vì thế mà hắn mới đồng ý làm bạn trai tôi, chấm hết.
Suy cho cùng thì hắn cũng không thích nam.
Tôi vẫn nhớ cái hôm tôi tỏ tình, hắn nằm sấp lên bàn ngủ trưa, hai mắt khẽ nhắm, nhìn dịu ngoan vô cùng, nhưng tôi thấy chân hắn động đậy, quá rõ luôn là hắn không ngủ.
Tôi như bị xui khiến cứ thế thò lại gần hôn hắn, mí mắt hắn run lên từng hồi, nhưng vẫn không chịu mở ra.
Rõ ràng chúng tôi có thể giả vờ như chưa từng có gì xảy ra, nhưng tôi một hai phải đánh thức hắn.
Ánh mặt trời xuyên qua khung cửa sổ, dội lên chiếc bàn con, khẽ rơi trên khuôn mặt trơn bóng trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-biet-nguoi-khong-yeu-toi/2584750/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.