Editor: Thịt Nướng và Cá Bống ( Chưa beta)
Phiến Phiến đứng trong nắng thật là đẹp, dáng người mảnh khảnh, mặt mày diễm lệ, Bạch Nhược Phong từ xa nhìn đều thấy tim đập bịch bịch, cảm thấy Phiến Phiến nhà mình lớn rồi, nẩy nở, dễ dàng thu hút các A khác.
Bạch Nhược Phong cho là Kinh Hưng Thế khắp toàn thân đều đang phun pheromone.
Giống như dòng suối ào ào ào ào ào ào
Anh biết loại ý nghĩ này của mình biến thái, nhưng chính là không khống chế được mà cảm thấy được Từ Phàm bên cạnh mình thật chướng mắt.
Hừ, trừng hai mắt xem ai đó?
Phiến Phiến là của anh!
"Anh Phong?" Từ Phàm chú ý tới tầm mắt của Bạch Nhược Phong tầm, mà không nghĩ tới nơi sâu xa, mà là buồn bực nói, "Anh đi xem vợ mình còn lôi kéo em theo làm chi?"
Từ Phàm nghĩ cũng không hiểu, chuyện anh Phong yêu sớm trong khối 12 đã truyền ra rộng rãi, cũng không chỉ một người nhìn thấy hai người ôm ôm ấp ấp, còn cần gì mà phải trốn?
Sao không xông lên nói chuyện đi, cần tìm thùng rác che chắn làm gì cơ chứ?
Bạch Nhược Phong trầm mặc nghe xong, ôm vai Từ Phàm một cái, nụ cười trên mặt sáng loáng, rất giả dối: "Từ Phàm a, anh vẫn cảm thấy mày và những người khác không giống nhau."
Từ Phàm: "..."
Bạch Nhược Phong: "Mày biết không giống nhau chỗ nào không?"
Từ Phàm: "..."
Bạch Nhược Phong: "Mày là một người khiến người ta dễ dàng tâm sự.."
Từ Phàm: "..."
Bạch Nhược Phong: "Mày biết tao muốn tâm sự cái gì không?"
Từ Phàm: "..."
Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-biet-mui-huong-cua-em/455070/chuong-36.html