Editor: Thịt nướng & Cá bống
Anh Phong dìu tiểu đệ đến phòng y tế, bác sĩ trong phòng y tế biết anh, vui vẻ trêu chọc: "Sẵn sàng giúp đỡ người khác quá nhỉ."
Bạch Nhược Phong tựa vào trước cửa, ôm cánh tay ngáp một cái: "Vậy thầy viết cũng cho em một tờ giấy nghỉ ốm đi?"
"Thôi đi, thầy thấy, không ai khỏe mạnh hơn em." Bác sĩ dở khóc dở cười, "Ngược lại lần trước em đưa Omega kia đến, thân thể không tốt lắm sao?"
Bác sĩ nhắc tới Kinh Hưng Thế, Bạch Nhược Phong lập tức khẩn trương lên: "Trước kia thân thể của em ấy không tốt."
"Dầm mưa." Tiểu A nhìn chằm chằm những đốm sáng không ngừng trôi nổi trên bệ cửa sổ, ánh mắt nặng nề, "Lúc ấy em ấy tuổi còn nhỏ, bị bệnh cũng đã lâu."
Bệnh đến mức trực tiếp nghỉ học, chuyện này vẫn là tâm bệnh của Bạch Nhược Phong, nhưng anh cũng không dám hỏi nguyên nhân cụ thể Kinh Hưng Thế bệnh, chủ yếu là Bạch Nhược Phong không xác định được cảm giác của mình có đúng hay không. Tuy rằng Omega cái gì cũng không nói, nhưng dựa vào bản năng cảm thấy bệnh này của Phiến Phiến có điểm bất thường. (Do thất tình nên dầm mưa đòi tìm anh á (╥﹏╥))
Bác sĩ kê đơn thuốc xong, thuận tay lấy một hộp cho Bạch Nhược Phong.
"Em không có bị thương."
"Em nhìn trông có vẻ sẽ bị thương đó."
Bạch Nhược Phong sờ sờ mũi, cảm ơn bác sĩ, xoay người đi đến phòng y tế để trống. Kỳ thật bác sĩ không đề cập tới, anh cũng sắp quên mất chuyện Phiến Phiến từng bệnh nặng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-biet-mui-huong-cua-em/455064/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.