Vài phút sau khi cha mẹ Sieg-san bất ngờ xuất hiện, hiện tại trước mặt chúng tôi, Lunamaria-san đang quỳ gối, hai tay chống xuống đất, cơ thể run rẩy vì sợ hãi.
[......Anou, xin lỗi nhé. Không phải tớ có ý định thế đâu, chỉ là tớ quên nói thôi......]
[......................]
[Không, thực ra chỉ là tai nạn thôi. Chỉ là sau khi tớ gửi thư về chuyến thăm Rigforeshia, họ đã vui vẻ đồng ý dẫn chúng ta đi tham quan nên......]
[......................]
Ngay bên cạnh cổ Lunamaria-san là hai thanh kiếm đâm xuyên qua mặt đất, trong khi trước mặt cô là Sieg-san đang đứng oai vệ với khuôn mặt đầy tức giận.
Có vẻ như Sieg-san là người duy nhất không được thông báo rằng cha mẹ mình sẽ dẫn chúng tôi đi tham quan.
Ma~a, xét đến việc cô luôn ở gần Lilia-san, nên cô hẳn phải được thông báo đầy đủ về chuyện này, tôi khá chắc rằng số phận của nhỏ hầu gái vô dụng này đã được định sẵn rồi......
[S-Sieg-chan. Luna-chan không thực sự có ý định gì đâu, nên cứ dừng lại ở đó đi......]
[................]
[Hiihhhh!?]
Mẹ của Sieg-san, người phụ nữ tóc đỏ, cố gọi cô ấy, nhưng sau khi bị Sieg-san trừng mắt nhìn, cô lập tức rụt tay lại.
Có vẻ như phải mất một thời gian thì cơn giận của Sieg-san mới nguôi ngoai.
[Miyama-sama! Xin hãy giúp tôi!]
Cái quái gì thế này!? Đừng đổ lỗi cho tôi, đồ hầu gái vô dụng!!!
Không, không, ngay cả khi cô hướng đôi mắt trông cậy đó về phía tôi, thì những gì cô đã làm cũng là...... Không, không chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-vuong-vao-cuoc-trieu-hoi-anh-hung-nhung-di-gioi-van-binh-yen/3713058/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.