Trở về dinh thự của Lilia-san, tôi cảm thấy kiệt sức như thể cuộc trò chuyện với Thời Không Thần đã kéo dài nhiều ngày, mặc dù lẽ ra chỉ mất vài giờ.
Ein-san muốn nói chuyện với Thời Không Thần thêm một chút nữa...... Hoặc có lẽ họ thực sự đang nói chuyện bằng nắm đấm, khi chúng tôi chia tay cô ấy ở Thần Điện...... Hừmmm. Có lẽ đúng như Kuro nghĩ, hai người đó bằng cách nào đó có thể thực sự thân thiết với nhau.
Khi chúng tôi lên xe, Lunamaria-san đã ở đó để đón chúng tôi và cô ấy tiến lại gần chúng tôi với vẻ mặt có phần lo lắng.
[Chào mừng về nhà, Công nương, Miyama-sama.]
[Cảm ơn vì đã tiếp đón tụi tớ, Luna.]
[Công nương? Trông cô rất mệt mỏi...... Tôi đã nghĩ cô sẽ có thể đối phó được với cuộc trò chuyện với Thời Không Thần nhưng......]
[Không, sẽ tốt hơn nếu chỉ có Thời Không Thần...... Nhưng tớ chưa bao giờ ngờ rằng mình sẽ gặp Mẫu Thần ở đó......]
Khi Lunamaria-san gọi cô, Lilia-san lẩm bẩm trong khi vai cô rũ xuống, như muốn nói rằng cô thực sự mệt mỏi.
Nghe những lời đó, Lunamaria-san trông ngạc nhiên một lúc trước khi nghiêng đầu như thể cô nghe thấy điều gì đó kỳ lạ.
[Cô đang nói gì vậy, Công nương? Tại sao Mẫu Thần lại đến thăm Nhân Giới ngoại trừ Lễ Hội Anh Hùng?]
[Phải, đó thực sự là...... những gì tớ nghĩ.]
[Hở? Ờmmm, Công nương ơi?]
Trong khi mặt cô úp xuống đất, Lilia-san lẩm bẩm, rồi ngay lập tức quay về phía tôi và nắm lấy cổ áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-vuong-vao-cuoc-trieu-hoi-anh-hung-nhung-di-gioi-van-binh-yen/3567228/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.