Editor: KimH
Beta: Maria
-
"Vua biển Barbaras? Chưa nghe thấy bao giờ. Lôi ra ngoài băm làm mồi cho cá!"
Thủ lĩnh tàn nhẫn ra lệnh.
Lâm - Vua biển Barbaras - Tinh Hà không hề hoang mang, nói: "Hừ..."
Giọng nói cần phải có bao nhiêu châm biếm thì có bấy nhiêu châm biếm.
Cô còn nói thêm: "Còn tưởng người khổng lồ dưới đáy biển mạnh thế nào, hôm nay gặp được, hóa ra cũng chỉ có thế mà thôi. Trăm ngàn năm sau, đợi đến lúc tộc ta tiêu diệt con người, chiếm đóng đất liền, trở thành chúa tể hai vùng, thì ngươi sẽ phải hối hận vì tầm nhìn hạn hẹp ngày hôm nay."
Cô hừ mạnh một tiếng, phủi tay xoay người.
"Thế giới rộng lớn, chuyện gì cũng có, tộc của ta chiếm cứ vùng biển phía Nam đã hơn ngàn năm, kẻ hèn bộ tộc người khổng lồ dưới đáy biển kiến thức đã hạn hẹp lại còn dốt nát vô lễ, uổng có cơ thể khỏe mạnh, là thám tử của bổn vương bị mù."
Cô đi ra hướng cửa cung điện.
Barbaras - anh Cửu và Barbaras - Tiểu Tuyết Cơ cũng đi theo cô.
Những lời Lâm Tinh Hà nói ra rất có khí thế.
Hai tên người khổng lồ đi vào bắt Vua biển Barbaras có hơi chần chờ trong chốc lát.
Hàng năm, bộ tộc người khổng lồ dưới đáy biển chiếm cứ một góc biển, nếu tính từ nguồn gốc thời xa xưa, cùng lắm chỉ mới có trăm năm mà thôi. Một trăm năm, bọn chúng vội tăng cường thực lực của bản thân, vội tích trữ lương thực, vội xây dựng nền móng, khó khăn lắm mới đứng vững gót chân, tất nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-truong-hoc-nhan-vat-phan-dien-chon-roi/1133787/chuong-41.html