Editor: KimH 
Beta: Maria 
– 
Chắc là cô đang ở trên một ngọn núi tuyết. 
Nhìn hoàn cảnh xung quanh thì thấy cực kỳ hoang vắng, gió thổi tới lạnh thấu xương. Cô mang theo một chiếc áo lông vũ mỏng loại dễ mang theo, tuy có thể chống lạnh, nhưng không thể ngăn cái lạnh ở bên ngoài lâu dài được. 
Cô vừa mới đợi một lúc mà tay chân đã bắt đầu run cầm cập. 
Học viên mới cùng đi vào khe hở thời không với cô đều không thấy bóng dáng đâu, chắc là được truyền tống đến chỗ khác. 
Lúc này sắc trời sáng choang, cô nhìn thời gian, 9 giờ sáng. 
Trường học ra đề thi như vậy, Lâm Tinh Hà đoán là muốn kiểm tra năng lực đi bộ ở ngoài của bọn họ trước, cũng giống livestream của học viên mới Khoa Cổ Đại mà cô xem lúc trước, sinh tồn trên đảo hoang, thử thách đầu tiên là năng lực sinh tồn ở bên ngoài. 
Lâm Tinh Hà xoa xoa tay, di chuyển. 
Cô bò lên chỗ cao trước, tìm hướng đi xuống núi. 
Không ngờ vừa mới bò lên chỗ cao lại nghe được tiếng động cơ gầm rú từ phương xa, cô ngẩng đầu lên nhìn, là một chiếc máy bay trực thăng. Lâm Tinh Hà không nghĩ nhiều, lập tức giơ cái chổi trong tay, dùng sức quơ quơ. 
Máy bay trực thăng chú ý đến Lâm Tinh Hà, đưa cô lên máy bay. 
Trên máy bay trực thăng trừ cơ trưởng ra, còn có một bé gái đang cúi đầu. 
Lâm Tinh Hà vừa ngồi vững, ngay lập tức đã bị cơ trưởng mắng một trận: "Không thấy dưới chân núi viết thời tiết xấu cấm lên núi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-truong-hoc-nhan-vat-phan-dien-chon-roi/1133751/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.