Hôm sau, Tư Mẫn Văn tìm đến Tiểu Tán tâm sự. Suy nghĩ kĩ càng vẫn quyết định kể chuyện kia ra cho cô ta nghe.
"Chuyện là vậy đó. Tôi bị Thống đốc đại nhân tỏ tình!"
"Cô nói gì? Tôi... tôi không nghe lầm chứ?"
Tiểu Tán cao giọng, thiếu chút nữa là hét to lên.
Tư Mẫn Văn gật gật đầu: "Bất ngờ đúng không? Bất ngờ là phải rồi. Tôi cũng bất ngờ."
"Tư Mẫn Văn ơi là Tư Mẫn Văn, cô trúng số rồi! Từ lâu tôi đã nhìn ra Thống đốc có ý với cô!"
Cô ta kích động đập bàn, liên tục nhấn mạnh, Tư Mẫn Văn chán nản ngẩng đầu: "Nhìn ra mà cô không nhắc tôi, để tôi kịp thời tránh xa anh ta. Bây giờ thì hay rồi, vừa sáng bảnh mắt đã tặng cho tôi một đóa hoa hồng, ngay cả bữa sáng cũng phục vụ sẵn, còn là trứng ốp hình trái tim nữa..."
"Sướng nhất cô rồi còn gì!"
Tiểu Tán có chút ngưỡng mộ, ngay từ lúc Lý Tài Đô bế Tư Mẫn Văn rồi bị đăng lên truyền hình là cô ta đã nghi ngờ. Xưa nay bên cạnh Thống đốc nào có bóng dáng phụ nữ bao giờ. Để anh đích thân bế mà không phải cấp dưới hay người nào khác, chắc chắn phải là người anh để tâm, coi trọng.
Sau khi bị Lý Tài Đô dạy cho bài học, cô ta đã an phận hơn rất nhiều, không dám hó hé nửa lời chuyện của chủ nhân, càng đừng nói tới việc nhắc Tư Mẫn Văn.
Nhìn Tư Mẫn Văn ỉu xìu như bánh đa nhúng nước, Tiểu Tán nghiêng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-thong-doc-dai-nhan-to-tinh/2595543/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.