Khi Lý Tài Đô đến đồn cảnh sát thì đã khá muộn, thấy Tư Mẫn Văn và An Mẫn Mẫn ngồi trên ghế, nói gì đó hăng say lắm. Ngay cả anh đến mà cũng không biết.
Thấy hai người đều không sao, anh liền bàn giao cho cấp dưới đến nói chuyện với cảnh sát. Còn mình đã cải trang kĩ càng, áo mũ kín đáo, mon men đến gần.
Thì ra hai người đang nói về chuyện hồi trước, khi Tư Mẫn Văn nhắc An Mẫn Mẫn rằng chiếc áo lông của cô là giả. Sau đó An Mẫn Mẫn đã đi tìm tên bán áo tính sổ một trận, mới không bị mất số tiền mua áo kia.
Cười nói ríu rít y hệt bạn thân lâu ngày không gặp, đây chính là trạng thái của hai người lúc này. Chốc lát sau, người cấp dưới quay về báo cáo mọi chuyện đã ổn, bên mình không ai có lỗi, bây giờ đã có thể rời đi.
Lý Tài Đô đưa mắt nhìn gã đàn ông gục đầu ngồi trên ghế, thật sự muốn ra tay đánh hắn. Nhưng chức vụ của anh không cho phép anh hành sự tùy tiện, cũng không thể ra mặt được.
Anh gõ gõ bàn, mở miệng: "Được rồi, về thôi."
"Đô hả? Anh đến hơi muộn đấy!"
An Mẫn Mẫn buông lời trách móc rồi đứng dậy, Tư Mẫn Văn thì cúi đầu, một mực giữ im lặng.
Lý Tài Đô vòng qua người cô ta, bình tĩnh, tự nhiên mà khoác vai Tư Mẫn Văn, ôm chặt cô.
"Qua quán của tôi ăn bữa cơm chiều, tôi bao!" An Mẫn Mẫn nói, Lý Tài Đô định từ chối nhưng thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-thong-doc-dai-nhan-to-tinh/2595540/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.