"Nếu tôi nói khó thì sao?"
Tư Mẫn Văn chậm rì rì hỏi lại, trên khuôn mặt là biểu cảm né tránh.
Song Lý Tài Đô lại ép cô phải đối diện với sự thật rằng anh có tình cảm với cô mà cô lại không đón nhận tình cảm của anh. Anh rất muốn biết lý do.
Vì thế, Lý Tài Đô đã hỏi: "Tại sao?"
Tại sao ư?
Tư Mẫn Văn trầm mặc, tự tìm câu trả lời cho chính mình.
Vì cô muốn trở về thời đại của mình sinh sống, cho nên cô sợ phát sinh quan hệ sâu sắc với người ở đây thì sẽ khó lòng trở về.
Có lẽ là chỉ đơn giản vậy thôi.
Tuy đơn giản nhưng lại khiến Tư Mẫn Văn bứt rứt vô cùng.
Thực ra cô không quá bài xích, quá cự tuyệt chuyện đó, có một người để dựa dẫm cũng tốt mà, hơn nữa, người đó còn là Thống đốc Lý Tài Đô nữa, làm người yêu anh chắc hẳn rất tuyệt.
Tư Mẫn Văn nghĩ vậy, lòng lại chưa sẵn sàng.
Cô nghiêng mặt đi, nhếch khóe môi, hàm hồ đáp: "Chẳng tại sao cả!"
Lý Tài Đô xoay mặt cô lại, ngón tay thô ráp ma sát với chiếc cằm trơn láng tạo một xúc cảm tê tê, bồi hồi.
"Em mà còn không thành thật thì anh sẽ hôn em!"
Không nói nhỏ nhẹ được tiếp nên quay ra uy hiếp cô sao?
Tư Mẫn Văn khoanh tay một cách kiêu ngạo: "Anh dám hôn?"
Ánh mắt Lý Tài Đô bỗng tối sầm lại, đồng tử đen thẫm khắc lên vẻ thâm trầm không rõ. Anh nở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-thong-doc-dai-nhan-to-tinh/2595526/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.