🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tư Mẫn Văn không hay biết nguy hiểm đang ập tới gần. Sáng sớm ngày hôm sau, cô lại bưng trà, rót nước, đánh thức cha mẹ.



Cùng nhau đi dạo quanh mặt hồ yên ả, Tư Mẫn Văn nói: “Cha mẹ giúp con mời một họa sư được không? Con muốn vẽ tranh gia đình mình!”



“Ý con là muốn mời một họa sư… họa lại ba chúng ta sao?”



Mẫu thân hỏi lại, sau đó nhíu mày: “Chỉ có hai ta mới nhìn thấy con…”



“Con sẽ có cách ạ.”



Ngay trong buổi sáng hôm ấy, phu thê Thừa tướng đã thay bộ đồ đẹp nhất của mình, cùng ngồi xuống ghế, làm mẫu cho họa sư. Tư Mẫn Văn mỉm cười ngọt ngào, cũng tự vẽ cho mình một bức. Tuy vẽ không đẹp nhưng quan trọng là cô muốn lưu lại kỉ niệm, để khi về hiện đại còn có cái mà ngắm nhìn.



Vị trí thiếu Tư Mẫn Văn, cô liền bảo cha mẹ đưa bức họa cũ của mình cho họa sư, bảo ông ta tìm cách vẽ xen vào chỗ trống đó. Năm 16 tuổi, cô cũng có một bức họa từ bụng hất lên, thời điểm ấy nét đẹp còn khá ngây thơ nhưng không khác mấy so với bây giờ, cho nên hoàn toàn có thể lấy làm mẫu để họa sư lấp vào trong tranh…



Sau gần hai canh giờ vất vả, cuối cùng bức họa gia đình đã ra đời. Phải nói rằng họa sư này có tay nghề rất đỉnh, bức vẽ chân thật không hề gượng gạo chút nào.



Mẫu thân cô xúc động, bắt đầu khóc nấc lên, không kìm được nước mắt. Sau này, bà cũng chỉ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-thong-doc-dai-nhan-to-tinh/2595498/chuong-57.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tôi Bị Thống Đốc Đại Nhân Tỏ Tình
Chương 57: Lời từ biệt
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.