Bấy giờ, Lý Thịnh co ro, cúm rúm trốn dưới gầm giường một cách khổ sở. Cứ ngỡ mọi chuyện sẽ suôn sẻ nhưng không ngờ là vẫn bị chậm một bước! Có lẽ chỉ cho ông ta thêm vài giây cho đến một phút nữa thôi là ông ta có thể thoát khỏi nơi này, đồng thời hoàn toàn làm Tư Mẫn Văn chết ngộp.
Vừa rồi, Lý Thịnh trốn ở dưới đó, chịu sự khó chịu trong suốt mấy tiếng, bên trên lại nghe tiếng máy móc cấp cứu phát ra, tiếng lưỡi dao chạm vào da thịt, thậm chí còn ngửi được mùi máu tanh nhàn nhạt. Tất cả thực sự khiến các giác quan của ông ta nhất thời tê dại, đem lại cảm giác ám ảnh mãn kiếp. Bây giờ hễ nhắm mắt lại là những âm thanh đó lại vang lên không ngừng, chưa kể còn phải rúm ró tại nơi lạnh lẽo, tối tăm không đến một mét vuông này, thêm cả nỗi lo lắng sợ bị phát hiện, lúc này ông ta đã có chút khó thở, bất an mà nắm chặt vạt áo.
Lý Tài Đô thì ngồi ở đó suốt, bất động, mặt mày nghiêm chỉnh. Thi thoảng thấy cô đổ mồ hôi, anh đều ân cần, tỉ mỉ đặt miếng khăn mỏng thấm bớt, mỗi động tác đều nhẹ nhàng, không một tiếng động. Gian phòng yên tĩnh thoảng qua mùi hoa ngan ngát, yên tĩnh đến nỗi có thể nghe rõ tiếng nước chảy từ cây truyền dịch xuống, tiếng máy móc hoạt động, hay cả tiếng thở cũng nghe được.
Người đàn ông khẽ nhíu đôi lông mày rậm khi nghe quanh quẩn đâu đó tiếng thở trằn trọc, mệt mỏi. Và anh chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-thong-doc-dai-nhan-to-tinh/2595493/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.