Sau khi ăn xong cả hai về lại phố điện ảnh.
Biên kịch gửi kịch bản đã chỉnh sửa cho các diễn viên.
Vân Chức: “Lý lão sư, phiền lão sư rồi.”
Phương Nhất Tỉnh: “Cảm ơn lão sư.”
Biên kịch Lý vội vàng xua tay, nhìn hai người cười nói: “Chỉ cắt bớt vài tình tiết không hợp lý thôi mà, không cần cảm ơn đâu. Thần Nhan, khụ khụ.. Chức Chức Nhất Tỉnh, cố lên nhé!”
Vân Chức xấu hổ nhìn thoáng qua Phương Nhất Tỉnh, nhận ra khóe môi anh hơi cong.
Biên kịch Lý rời đi vô cùng nhẹ nhàng cùng nụ cười hài lòng* trên môi.
*Dì cười: một từ phổ biến trên Internet thường để mô tả một nụ cười tốt bụng, lẩm cẩm và trìu mến mà một cô gái thể hiện khi nhìn thấy thứ mình thích. Được sử dụng phổ biến trong trường hợp một người nhìn idol cười ngâu, thấy người nọ rất dễ thương, rất hấp dẫn. Dùng từ “dì” để ghẹo tuổi của bản thân. Đây là một nụ cười thật hài lòng. Nguồn: Sina
Trong lúc đạo diễn còn đang giảng diễn cho người chưa hiểu rõ là Phương Nhất Tỉnh, Vân Chức bê ghế sang ngồi một bên lật xem kịch bản. Kết quả nhìn một lúc, Vân Chức đã thấy ngờ vực.
Sao vẫn còn cảnh giường chiếu và hai cảnh hôn?
Vân Chức lấy điện thoại gọi biên kịch hỏi xem phải xóa còn sót không.
Biên kịch ỡm ờ một lúc rồi mạnh miệng: “Tôi thấy tổ biên kịch của Tiết Như Dã thêm hai cảnh quay này được quá ấy chứ, với chúng ta như dệt hoa trên gấm còn gì! Bây giờ ai mà chẳng thích xem người đẹp ôm ấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-omega-van-nguoi-me-danh-dau/903583/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.