“Ưm,” Vân Chức bị hôn đến có chút thở không nổi, cậu dùng bàn tay mềm mại vô lực trước ngực anh, đẩy vài cái Phương Nhất Tỉnh mới mới cảm giác được Vân Chức không phải nhịn không được sờ anh mà là muốn anh buông ra.
Phương Nhất Tỉnh buông người ra, tay trượt xuống ôm eo Vân Chức, trán chạm trán, thấp giọng thở gấp hỏi cậu: “Em sao thế?”
Giọng điệu trầm thấp vẫn có thể nhận ra hơi thở rối loạn.
Bỗng chốc Vân Chức run run rồi bật cười, đôi mắt xinh đẹp dường như sáng lên mà nhìn hắn. Phương Omega xinh đẹp hôn cậu mãnh liệt như thế cũng bị cậu làm cho rối loạn đấy thôi. Haha, kỹ thuật hôn của cậu cũng không kém anh ấy.
“Anh hôn khiến em thở không nổi.” Trên mặt Vân Chức nhiễm sắc hồng, đôi tay ôm lấy cổ Phương Nhất Tỉnh, nhỏ giọng cười nói.
Phương Nhất Tỉnh cũng cười, “Ừ, lần này không nhịn được, lần sau anh sẽ chú ý.”
Nửa người trên của cậu dính lấy Phương Nhất Tỉnh, kỳ thật tư thế này khiến mông cậu rớt khỏi ghế đẩu, toàn phải dựa vào cánh tay Phương Nhất Tỉnh đang ôm lấy eo cậu mà chống đỡ.
“Ngồi không thoải mái, khó chịu quá.” Vân Chức lẩm bẩm vài từ, mềm mại hệt như bé mèo nhỏ đang làm nũng với anh.
Hầu kết Phương Nhất Tỉnh trượt trượt vài cái, qua hai giây mới hỏi: “Muốn đến phòng anh không?”
“Cái đó,” Vân Chức đang nói bỗng ngượng nghịu không thôi, đôi mắt mông lung không dám nhìn vào mắt anh, “Lúc nãy em hỏi anh muốn ngủ chung hay không í, chỉ đơn thuần là ngủ thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-omega-van-nguoi-me-danh-dau/903574/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.