“Hửm, sao mình lại ngủ ở đây nhỉ?”
Trong ánh ban mai, Vân Chức chậm rãi tỉnh dậy dưới chăn bông mềm mại, không giống với trạng thái mệt mỏi khi mới dậy mấy ngày trước, sáng nay cậu cảm thấy rất thư thái như được người nào đó nhẹ nhàng vỗ về.
Một mùi hương lạnh lẽo nhàn nhạt lưu lại trong ổ chăn bá đạo xông vào khoang mũi cậu, mùi hương này Vân Chức thỉnh thoảng có thể ngửi thấy trên người Phương Nhất Tỉnh.
Ôn nhu nội liễm lại không đem lại cho người khác cảm giác áp bách, chẳng phải là hệt như bề ngoài mềm như bông của anh hay sao! Thiếu gì bổ nấy, Vân Chức vô cùng muốn đem mùi hương này chiếm thành của riêng.
Lần trước cậu hỏi Phương Nhất Tỉnh đây là nước hoa loại nào, Phương Nhất Tỉnh không nói tên nước hoa thì thôi, còn nói với cậu anh không dùng nước hoa.
Chỉ mạnh miệng là giỏi thôi hà.
Hừ, không phải nước hoa chẳng lẽ là mùi thơm cơ thể anh à? Cơ thể con người còn có mùi hương độc đáo như thế à?
Làm gì có chứ!
Vân Chức đột nhiên nhớ lại cậu đã đến thế giới ABO, trừ Beta ra những người có giới tính còn lại đều có tin tức tố đủ loại hương vị khác nhau. Cũng có tin tức tố của Alpha cùng Omega sinh ra ràng buộc lẫn nhau, mức độ phù hợp tin tức tố càng cao càng dễ dàng sinh ra ràng buộc, cũng càng dễ dàng sinh ra hảo cảm với đối phương.
Hóa ra hương vị tin tức tố của chị em nhà mình là mùi gỗ mun trầm hương lành lạnh, thơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-omega-van-nguoi-me-danh-dau/903543/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.