Lần đầu tiên nhìn thấy bộ dáng anh trai phát điên, chân Vân Chức run lên.
Nghe được anh trai bảo cậu cút đi, hốc mắt Vân Chức đỏ bừng, một giọt nước mắt rơi ở trên tay.
Cậu đưa tay lau nước mắt trên mặt, nhanh chóng chạy ra khỏi thư phòng.
Trốn ở bên ngoài thư phòng, Vân Chức co người ngồi xổm trên mặt đất, lấy điện thoại ra gọi quản gia thuật lại tình hình của anh trai, tuy rằng sợ anh trai nhưng cậu không muốn để hắn một mình chịu khổ trong phòng làm việc.
Chắc là anh ấy bệnh rồi.
Trong vòng ba phút quản gia đã vội vã chạy tới.
Vân Chức ở ngoài cửa thư phòng, đầu nhỏ chui vào khe cửa, lén nhìn anh trai.
Cậu bị nấc sau khi khóc vì sợ hãi, lúc này cậu đang cố gắng nín thở, đôi bàn tay trắng mềm liều mạng che miệng để ngăn tiếng nấc phát ra.
Nhìn từ góc độ của Vân Chức, Kim Trạch Lệ đứng dậy khỏi ghế, chống đỡ hai tay trên bàn, cúi đầu hít một hơi thật sâu.
Vân Chức có thể nghe thấy hắn đang nặng nề thở dốc.
Kim Trạch Lệ đứng nhắm mắt lại một lúc, nửa phút sau, hắn đã có thể kiểm soát được lượng tin tức tố đang điên cuồng tiết ra.
Không khí nồng nặc mùi rượu Tequila* cay nồng, xen lẫn vị chua của cây trái, tràn ngập khắp nơi, Omega dù có đè nén cũng phải chịu khuất phục.
(*Tequila là một loại rượu chưng có nồng độ cồn cao truyền thống được chưng cất của Mexico.)
Bởi vì Vân Chức còn chưa phân hóa nên cậu không ngửi được mùi tin tức tố.
Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-omega-van-nguoi-me-danh-dau/903533/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.