Hoa Quốc bệnh viện tư nhân cấp cao.
Ánh sáng đầu xuân ấm áp tiến vào cửa phòng bệnh viện, hạt bụi phiêu phiêu bay múa, bồn hoa cạnh của sổ đã nảy mầm, sáng 9 giờ bệnh viện còn khá thảnh thơi.
"Cậu nói cậu có thể ngửi được mùi tin tức tố?!"
Áo sơ mi vàng nhạt quần tây bác sĩ Beta Giang Nguyên lấy áo blouse trắng tay, đột nhiên quay đầu nhìn về phía Phương Nhất Tỉnh, mặt không thể tin,"Cậu xác định đó là mùi tin tức tố chứ không phải nước hoa hả? Có một vài Omega thích dùng nước hoa, nói chi đến cả quán bar hả"
"Tớ xác định đó là mùi tin tức tố" Phương Nhất Tỉnh tư bộ dáng tùy ý dựa ở vào bàn làm việc của Giang Nguyên, dư vị ngắn ngủi của tin tức tố còn đọng, lại bồi thêm một câu, "Rất nhạt, nhưng xác thật là tin tức tố. Em ấy không dán miếng che, lại còn chưa phân hóa."
Giang Nguyên miệng hình chữ O. Tin tức thật lớn, cậu load không kịp.
Giang Nguyên và Phương Nhất Tỉnh quen lúc đi du học ở châu Âu, cậu là bạn tốt nhiều năm của Phương Nhất Tỉnh, cũng là bác sĩ trị bệnh cho anh.
Đúng vậy, Phương Nhất Tỉnh có bệnh, là chứng bệnh hiếm gặp không ngửi được mùi tin tức tố. Trước mắt trên toàn thế giới đăng ký ở hệ thống cũng chỉ có ba ca, dù là phương pháp chữa bệnh tiến tân nhất của Hoa Quốc cũng không thể nghiên cứu được thuốc chữa bệnh.
Kỳ thật Phương Nhất Tỉnh cũng không thấy sao cả, ngược lại còn cảm thấy rất tiện. Anh đối với tình yêu lẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-omega-van-nguoi-me-danh-dau/903528/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.