“Anh…” Đầu lưỡi của Tư Thiên giống như thắt lại, không thể nào sắp xếp một câu nói hoàn chỉnh, mặt nghẹn đến đỏ bừng.
“Không nói nên lời thì đừng làm khó mình, đi rửa miệng vết thương trước đã, em mua thuốc cho anh đây.” Thịnh Khanh đột nhiên thấy trùm phản diện hung tàn nay lại giống như xử nam ngây thơ nghẹn đến đỏ mặt, không khỏi cảm thấy có chút khác lạ.
Chỉ là cô không biết, lúc này Tư Thiên đã quyết tâm sau này sẽ dốc lòng khổ học, nghiên cứu đào tạo thật sâu, đến lúc đó đã không còn dáng vẻ ngây thơ như bây giờ nữa rồi.
Xử lý xong miệng vết thương cho anh, Thịnh Khanh bỏ đồ ăn trên bàn vào lò vi sóng hâm lại, sau đó bày lên bàn.
“Em chưa ăn cơm sao?” Tư Thiên ngồi trên ghế sô pha.
“Đương nhiên là chưa rồi, vì vết thương trên mặt anh mà em đi mua tất cả những sản phẩm có hiệu quả tốt ở những hiệu thuốc từ lớn đến bé đấy.”
Thịnh Khanh xới cơm ra, nhìn thấy dường như thức ăn trên bàn chưa được động đến: “Tư Thiên, anh ăn cơm chưa?”
“Chưa.”
“Vì sao không ăn?”
“Anh…”
“Lại đây ăn cơm.”
“Ồ.”
111 và 001 ngốc nghếch ngồi bên cạnh gặm thức ăn cho mèo, lần lượt choáng váng: “???”
Người đàn ông này là ai? Tư Thiên mà yếu thế như vậy à?!
“Tư Thiên, giờ học ngày mai đổi sang buổi chiều nhé, cơm nước xong em muốn đến bệnh viện thăm Quý Thanh Thanh và anh trai em.” Thịnh Khanh cầm đũa.
“Được.” Vẻ mặt anh phức tạp nhìn cô, sau đó rất nhanh đã thu hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-nhan-thiet-bat-coc/929604/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.