Edit by: KlaraHa1314
~~~~~~~~~~~~~~~~~~
"Con xác định đây là......"
"Gà?"
Anh dùng giọng điệu hoài nghi nhân sinh này nói ra, làm Thẩm Sơ Trần cùng Mộ Sâm ở đây khẩn trương lên.
Thẩm Sơ Trần hoàn toàn cảm thấy có lỗi vì đã hầm gà của con gái mình.
Mộ Sâm còn lại thì lo lắng nhãi ranh này khóc.
Hai người đồng thời bị dọa đến nâng mắt lên, điên cuồng ra hiệu cho Hoắc Nghiêu.
Đáng tiếc.
Lúc này sắt thép thẳng nam Hoắc Nghiêu cũng không thể hiểu ý bọn họ.
Trên mặt anh lạnh lùng không có bất luận cảm xúc gì, cặp mắt dài kia híp lại, nhìn con gái ngồi xổm trên mặt đất đang nói chuyện với "Vịt", anh lạnh lùng nói:
"Con xác định đây là gà?"
Tiểu gia hỏa ngẩng đầu, theo bản năng mờ mịt gật đầu.
Hoắc Nghiêu giật giật khóe miệng, "...... Màu của con gà này, có phải hay không có chút không thích hợp?"
Cô nhóc chớp mắt mèo, nhìn "Gà con" trên mặt đất, tiếp theo lại nhịn không được nhìn về phía hai người ba khác, khuôn mặt nhỏ tròn trịa tràn đầy lòng hiếu học.
Mộ Sâm sờ chóp mũi lâm vào trầm mặc.
Thẩm Sơ Trần mặt không đổi sắc nói: "Khả năng là biến dị."
Hoắc Nghiêu: "......"
Anh rốt cuộc cũng hiểu được, thì ra cẩu cũng không phải mình anh cẩu.
Anh đè lại giữa mày, nhướng mày nhịn không được nói, "Con xác định đây là gà? Mà không phải vịt?"
Tiểu gia hỏa bị nói liền sửng sốt, bé ngẩng khuôn mặt nhỏ bẹp cái miệng nhỏ thành mỏ vịt, "Vậy, vậy gà con đâu?"
Hoắc Nghiêu nghĩ thầm.
Sao anh biết.
Nhưng mà thật mau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-nam-cai-vai-ac-ba-ba-tranh-nhau-sung/1107098/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.