Edit by: KlaraHa1314
~~~~~~~~~~~~~~~~
"Ô ô ô......" Tiểu gia hỏa thút tha thút thít rớt nước mắt, quỳ rạp trên mặt đất ủy khuất thành cá nóc.
Diệp Tang chưa từng ủy khuất như vậy.
Hoắc Nghiêu ba ba của bé tuy cẩu, nhưng cũng không đến mức khi dễ trẻ con.
Nhưng ba ba này không chỉ khi dễ bé, còn lấy kẹo của bé.
Cuộc sống này không có khả năng tiếp tục.
Thẩm Sơ Trần hơi dừng lại: "......"
Khóe miệng anh giật giật, không yên tâm đánh giá cô nhóc tròn trịa trên mặt đất từ trên xuống dưới.
Một lúc lâu sau, anh rốt cuộc thong thả xác định được.
Ngốc như thế này.
Là nhóc mập nhà anh không sai.
Thẩm Sơ Trần cong khóe môi, nhéo đôi má phồng lên của cô bé, không nhịn được cười nhẹ một tiếng, khom lưng dễ như trở bàn tay ôm tiểu gia hỏa vào trong lòng ngực.
Hương thơm quen thuộc thoang thoảng, cô nhóc mềm như bông.
Thực sự làm tan chảy trái tim của mọi người.
"...... Ba ba ôm ô ô ô." Tiểu gia hỏa nước mắt lưng tròng chôn đầu ở trong lòng ngực anh, ấm ức khóc thút tha thút thít, "Hắn, bọn họ ô... Sao có thể khi dễ người như vậy......"
Thẩm Sơ Trần: "......"
Không được.
Bộ dáng này của tiểu bảo bối nhà anh thật sự rất là buồn cười.
Chùm tóc rối xù dựng lên, mắt mèo đen nhánh còn vương nước mắt, cái miệng nhỏ ủy khuất bẹp thành vịt con, biểu cảm muốn đáng yêu bao nhiêu thì đáng yêu bấy nhiêu.
Nhưng cũng thật làm người ta muốn cười.
Thẩm Sơ Trần nhịn không được, giơ tay xoa đầu xù của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-nam-cai-vai-ac-ba-ba-tranh-nhau-sung/1107065/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.