Edit by: KlaraHa1314
~~~~~~~~~~~~~~~~
Thẩm Dao ở hậu trường một lúc lâu vẫn không ra, cô giáo Hứa đứng bên ngoài đợi một lúc, hơi nhíu mày lẩm bẩm một mình. "Con bé còn chưa chuẩn bị xong sao?"
"Tang Tang." Cô giáo Lưu thấy thế liền mỉm cười vẫy tay kêu Diệp Tang lại đây, Diệp Tang nghe được có người kêu mình lập tức tung ta tung tăng đi qua, thịt trên khuôn mặt nhỏ cũng lắc lư theo, vui vẻ nói, "Cô giáo ~"
"Ngoan."
Cô giáo Lưu không nhịn được liền nhéo má của bé, "Con đi xem Dao Dao được chứ?"
Người duy nhất trong lớp này có thể nói vài lời với Thẩm Dao chỉ có Diệp Tang.
Đứa nhỏ kia ở trong đó lâu như vậy cũng không ra, người làm cô giáo như cô cũng có chút không yên tâm.
Diệp Tang ngoan ngoãn gật đầu, "Vâng ~"
Bé đứng dậy, đi bộ thong thả tới hậu trường.
Cô giáo Hứa buồn cười nói, "Đứa nhỏ này......"
"Thật đúng là nghe lời."
Cũng không biết phụ huynh đã dạy như thế nào.
Cô giáo Lưu khẽ thở dài, "Đừng hỏi, hỏi nữa cũng là con của người khác."
Dù sao thì các cô cũng không xứng đáng có được cô nhóc kia.
*
Mọi người đều biết, Diệp Tang là kẻ mù đường, cô bé mơ mơ màng màng đi vài vòng, lãng phí hơn mười phút, còn đi vào hậu trường của lớp khác.
Sau nhiều lần trải qua trăm ngàn cay đắng, cuối cùng tiểu gia hỏa cũng tìm được hậu trường của lớp mình.
Bé mệt mỏi ngáp một cái, buồn ngủ đến nỗi chùm tóc thẳng dựng đứng.
"Chị." Diệp Tang bước chân ngắn, thò đầu ra nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-nam-cai-vai-ac-ba-ba-tranh-nhau-sung/1107058/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.