Edit by: KlaraHa1314
~~~~~~~~~~~~~~~
Diệp Tang lắc lư đôi chân ngắn nhỏ, chó con trong lòng ngực bởi vì tới chỗ mới nên hưng phấn mà chạy loạn, nó vẫy đuôi, nghĩ đến người cha thứ ba của Diệp Tang mà không khỏi phiền muộn sủa lên một tiếng.
"Uông." Đây chính là vai ác ba ba level cao a ~~
Nó sợ là không có khả năng cứu cô nhóc này.
Thẩm Sơ Trần cùng Hoắc Nghiêu thuộc về loại có thể giúp đỡ được một chút.
Dư lại số 4 số 5 cũng có thể cứu vớt.
Chỉ duy nhất số 3 này, là mẹ nó trọng sinh.
Lấy cái gì mà cứu?
Kiếp trước chịu quá nhiều cực khổ, đau thương gì cũng đều đã gặp, hắn không hủy diệt thế giới này cũng coi như có tâm.
"Uông ~" chó con lắc cái đuôi, cắn góc áo của tiểu gia hỏa.
Nếu không thì chúng ta chạy đi.
Nó sợ Mộ Sâm sẽ bóp chết Diệp Tang.
......
Mộ Sâm về nhà cũng đã gần 12 giờ, toàn bộ biệt thự im ắng không có một tiếng động.
Người đàn ông này sinh ra có một khuôn mặt như họa, áo khoác trắng toát ra khí chất phi thường cao quý, tao nhã, đôi mắt xinh đẹp hơi nhếch lên một độ cong nhỏ, dường như hội tụ tất cả khí chất thanh tao của thế gian.
Bốn chữ phong hoa tuyệt đại này cực kỳ thích hợp với người này.
Mộ Sâm ngồi trên xe lăn, hơi nhắm mắt lại, nghĩ lại những chuyện đã trải qua trong kiếp trước, anh chỉ cảm thấy như một giấc mộng lớn.
Kiếp trước anh bị phế bỏ hai chân, từ thiên chi kiêu tử trở thành phế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-nam-cai-vai-ac-ba-ba-tranh-nhau-sung/1107048/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.