Edit by: KlaraHa1314
~~~~~~~~~~~~~~~
Thẩm Sơ Trần: "......"
Không thể không nói. Đứa nhỏ này cũng là một nhân tài.
Anh bị tức cười.
Lúc này mới ở chung bao lâu, liền làm cho gà bay chó sủa, tiểu gia hỏa này nếu thật là con gái của anh thì những ngày tháng sau này sẽ sống động hơn bây giờ rất nhiều.
Thẩm Sơ Trần hừ cười một tiếng, nhéo khuôn mặt mềm như bông của cô nhóc, nhìn khuôn mặt tròn vo của Diệp Tang liền lâm vào trầm tư.
Một lúc sau, dưới ánh mắt sáng ngời của nhóc con này, anh dừng lại và chân thành nói, "Tang Tang, con nên giảm béo......"
Cô bé lẩm bẩm: "Nhân gia không có béo."
Thẩm Sơ Trần cười một tiếng, "Vậy cũng không ảnh hưởng đến việc con giảm béo."
Đây cũng chính là lý do mà ngay cả khi bạn là bảo bảo đáng yêu nhất trên thế giới, việc bố bạn đánh bạn cũng không ảnh hưởng gì.
Diệp Tang tay chân nhỏ nhắn thật sự không thích hợp để chạy, bé sợ trên đường sẽ kiệt sức mà chết.
Anh hơi cong lưng, nhìn tiểu gia hỏa nước mắt lưng tròng, rốt cuộc vẫn là máu mủ ruột thịt, trong lòng không khỏi xót xa.
Nhưng ——
Nghĩ đến bộ dạng không thành thật của đám củ cải nhỏ bé này, anh cảm thấy nếu không cho tụi nó một bài học, sau này tụi nó lớn lên chẳng phải là muốn lật luôn cả cái Đế Đô này ư?
Vì thế Thẩm Sơ Trần cứng rắn hạ quyết tâm, làm lơ ánh mắt đáng thương của Diệp Tang, mỉm cười xoa đầu bé, "Ngoan."
"Đi ra đứng cùng đám nhóc kia đi."
Trong chốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-nam-cai-vai-ac-ba-ba-tranh-nhau-sung/1107039/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.