Mi mắt của tiểu gia hỏa cong cong, ngẩng khuôn mặt nhỏ, đáy mắt sáng ngời là độ ấm mà cậu chưa bao giờ gặp qua.
Hoắc Thần Du ngẩn ra, nửa ngày đột nhiên trầm mặc xuống.
Trẻ con luôn sạch sẽ.
Là mặt trời nhỏ ấm áp dào dạt, khi nhào vào trong lòng ngực, mang theo sự sạch sẽ trong sáng không rành thế sự.
Tiểu thiếu niên xoa đỉnh đầu mềm mại của bé, nhàn nhạt nói, "Đi thôi, anh dẫn em đi Thẩm gia."
"Dù." Tiểu gia hỏa nắm góc áo của cậu, như cũ chưa từ bỏ ý định, "Tang Tang đã đồng ý muốn trả dù cho oa oa."
Nhưng là......
Bị người lấy đi rồi.
Hoắc Thần Du lạnh nhạt: "Lấy một cái của nhà mình là được."
Bất quá Thẩm Ngôn An chịu cho Diệp Tang dù cũng thực sự làm cậu kinh ngạc một chút.
Lấy tính cách tàn nhẫn độc ác của người họ Thẩm, loại hành vi này thật là có chút không bình thường.
Tiểu gia hỏa rầm rì nhón mũi chân, túm lấy góc áo của ca ca nhà mình, rung đùi đắc ý nói:
"Oa oa giống với Đoạn Cận Diễn ~"
Dừng một chút, dưới cái nhìn lạnh băng của Hoắc Thần Du, bé chậm rì bổ sung thêm một câu: "Còn có Ngôn An."
Ba cái nồi to này, luôn thích dạy hư người khác.
Hoắc Thần Du hơi cười lạnh, "Ai giống như bọn họ?"
Đồ ngốc này.
Luận về âm mưu tàn nhẫn độc ác, ai so được với Đoạn Cận Diễn?
Năm tuổi mà có thể lăn lê bò lết dưới sự giám sát của thủ hạ Thẩm Sơ Trần, bướng bỉnh tàn nhẫn mà sống sót giữa một đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-nam-cai-vai-ac-ba-ba-tranh-nhau-sung/1107000/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.