"......" Dừng lại một chút, đầu ngón tay của nam nhân nhẹ nhàng gõ trên mặt bàn, nhớ tới chiếc váy bị dính đầy mực nước của tiểu gia hỏa, đáy mắt hiện lên vẻ lạnh lẽo khiếp người, "Còn quần áo cùng cái trán sưng đỏ của nó."
Trong giọng nói của anh tràn đầy sự tức giận, cười như không cười nhìn chằm chằm Hoắc Thần Du, "Con nên cho tôi một lời giải thích thoả đáng."
Hoắc Nghiêu từ trước đến nay chưa từng đau lòng một đứa trẻ như bây giờ.
Ở trong mắt anh, vật đổi sao dời, kẻ thích ứng được thì sẽ sống.
Nếu bị khi dễ, chỉ có thể thuyết minh rằng mày chính là kẻ vô dụng.
Nhắc tới vết mực trên người cô nhóc, cùng với vết thương trên trán, đầu ngón tay rủ xuống của Hoắc Thần Du hơi buộc chặt, cho đến khi lòng bàn tay truyền đến cảm giác đau đớn, lúc này mới làm cậu phục hồi tinh thần lại.
Tiểu thiếu niên cong khóe môi, nhớ tới lúc Diệp Tang bị khi dễ, đáy mắt liền hiện lên vẻ lạnh lẽo, nhàn nhạt trả lời nói: "Hẳn là xảy ra tranh chấp cùng mấy đứa nhóc ở nhà trẻ."
Mới có thể ngã như thế này......
Hoắc Thần Du tạm thời đắn đo không đoán được tâm tư của người nam nhân này, vì thế sống lưng hơi thẳng, ngữ khí phá lệ bình tĩnh kể rõ hoàn chỉnh mọi chuyện một lần.
......
Khi nghe Hoắc Thần Du nói con nhóc kia vì bảo vệ anh trai nên mới bị ngã thành như vậy, tức khắc khuôn mặt lạnh băng của Hoắc Nghiêu hơi hoảng loạn, rõ ràng ngẩn ra.
Đầu ngón tay của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-nam-cai-vai-ac-ba-ba-tranh-nhau-sung/1106993/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.