Dừng một chút, dưới ánh mắt khó hiểu của cô bé, gian nan bổ sung một câu:
"Tách ra ngồi...... Như vậy sẽ không có nhục văn nhã đúng không?"
Tiểu gia hỏa nghiêm túc gật đầu, một đôi mắt mèo cong thành trăng non.
Bé ôm túi nhỏ, đuổi kịp bước chân của cô giáo, chậm rì rì tìm được chỗ ngồi của mình.
Cùng lúc đó ——
Cũng chú ý tới "Nhóc ngồi cùng bàn" của mình
Làn da của cậu bé tái nhợt mang theo vẻ không bình thường, áo sơ mi nhỏ màu đen, cùng màu trắng làm nổi bật phá lệ bắt mắt. . truyện kiếm hiệp hay
Tóc của cậu có chút dài, che khuất khuôn mặt tinh xảo.
Bộ dáng nhấp môi không nói một lời nào, thoạt nhìn có chút không bình thường.
Cô giáo Lưu cũng chú ý tới Thẩm Ngôn An, vẻ mặt nguyên bản ôn nhu của cô hơi lạnh xuống, liếc mắt nhìn cậu bé một cái, xoay người dặn dò Diệp Tang.
"Chờ cô giáo Hứa lão sư tìm được bàn thì chúng ta tạm thời ngồi đây."
"Tang Tang ngoan một chút, một hồi đừng nói nhiều với bạn, cũng không cần chạm vào bạn."
Nghĩ tiếp, cô không yên tâm trực tiếp lấy ra đòn sát thủ, "Bằng không khi tan học, sẽ không có hoa hồng nhỏ."
Lớp lá ở trường quý tộc rõ ràng cũng lưu hành loại phương pháp khen thưởng này.
Thậm chí khi gom đủ năm hoa hồng nhỏ, cô giáo có thể đáp ứng một nguyện vọng của các bé vô điều kiện.
Đương nhiên.
Chỉ trong phạm vi làm được.
Hơn nữa hoa hồng nhỏ cũng không phải dễ lấy.
Có đôi khi làm sai một chuyện cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-nam-cai-vai-ac-ba-ba-tranh-nhau-sung/1106975/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.