Nhưng mà.
Ở trong mắt người lớn chuyện này đơn giản giống như uống nước mà thôi, nhưng ở trong mắt trẻ con quả thực không thua gì địa ngục.
Diệp Niên Niên bị người hầu ở bên cạnh che lại mắt, mạnh mẽ đem đi.
Hoắc Nghiêu hơi nhăn mày, nhìn tiểu gia hỏa gấp đến độ kêu ngao ngao, buông ra tay vừa định để người hầu ở bên cạnh cũng đem đi, Diệp Tang không biết sức lực từ đâu ra mà giãy giụa khỏi vòng tay của anh.
"Đừng, đừng đánh."
Diệp hét lên thiếu chút nữa khóc ra.
Bé biết lúc này kêu Hoắc Nghiêu cũng vô dụng, rốt cuộc ở Thẩm gia thì Thẩm Sơ Trần mới là chân chính chủ nhân.
"Thúc thúc......" Tiểu gia hỏa nghiêng ngả lảo đảo theo bản năng mà chạy về phía Thẩm Sơ Trần, Hoắc Nghiêu hơi sửng sốt lúc phản ứng muốn đem người bắt lấy, liếc mắt liền thấy Thẩm quản gia ở bên cạnh đột nhiên giơ chân lên, chắn lại.
Đừng tưởng rằng ông không thấy được.
Nhìn ông chủ nhà ông vô tâm không phổi, trên thực tế dư quang vẫn luôn nhìn con gái của Hoắc tiên sinh.
Ngoài miệng chẳng hề để ý, trên thực tế đáy lòng phỏng chừng thèm muốn chết.
Bất quá, làm Thẩm quản gia cảm thấy khó hiểu chính là, ngày thường cũng không phải không có bé gái tới Thẩm gia, ông chủ nhà ông nên cẩu vẫn sẽ cẩu, nhưng chưa từng gặp qua ngoại lệ gì.
"Tránh ra." Hoắc Nghiêu sắc mặt tối sầm, chỉ thấy các thuộc hạ ở bên cạnh Thẩm quản gia, một đám xông tới.
Tư thế này, cho dù anh có ba đầu sáu tay thì trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-nam-cai-vai-ac-ba-ba-tranh-nhau-sung/1106958/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.