Phải biết rằng Hoắc Nghiêu cũng không phải là người tốt gì, ở trong mắt của anh vĩnh viễn chỉ có lợi ích cùng tính kế.
Thân tình gì đó, ở lợi ích trước mặt căn bản không đáng giá để nhắc tới.
Hoắc Nghiêu xoa mi, thở dài một tiếng cũng lười giải quyết nhiều vấn đề rối rắm như vậy.
Sau khi xe dừng lại, nam nhân dẫn đầu đi xuống.
Tiểu Diệp Tang nhìn đông oai tây đảo, bé nhìn thấy chân dài của Hoắc Nghiêu, lại đối lập một chút chính là chân ngắn của bé, trầm mặc vài giây không chút nghĩ ngợi trực tiếp ôm chặt đùi Hoắc Nghiêu, cả người treo ở trên đùi anh.
Rất xa a ~
Không muốn đi.
Hoắc Nghiêu: "......"
Anh nhịn xuống xúc động muốn đem người ném đi, mặt không biểu tình lãnh đạm, một bàn tay nhẹ nhàng xách cổ áo bé lên, đi nhanh về phía trước.
Cô bé không an phận mà giãy giụa vài cái, ngay sau đó ngẩng đầu đôi mắt mèo to lớn nhìn khắp nơi.
"Ba ba ~"
"Ba muốn mang con đi chỗ nào nha?"
Hoắc Nghiêu trầm mặc vài giây, đè nặng tính tình nói: "Về nhà."
"Vâng ~" tiểu gia hỏa nghe vậy liền không thích ứng được mà hơi vặn vẹo cơ thể tròn vo của mình, gục đầu xuống, tò mò đánh giá chung quanh khó được mà không phát ra tiếng.
Dọc theo đường đi cô nhóc hay nói đột nhiên im lặng, Hoắc Nghiêu nhếch mắt mị mị, khó được có chút không thích ứng mà nhìn bé một cái.
"Không nói?" Nam nhân một bên xách theo người âm thanh lãnh đạm dò hỏi, một bên không nhanh không chậm mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-nam-cai-vai-ac-ba-ba-tranh-nhau-sung/1106919/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.