Ngô Thần biết đã xảy ra chuyện gì.
Ngày 20 tháng 7 trước đó anh từng hỏi Tống Huyên, tuy Tống Huyên chỉ trả lời An Mộng Lam đã gọi điện cho cô ấy, nhưng như thế cũng đã đủ rồi.
Đương nhiên Ngô Thần biết An Mộng Lam là ai, Ngô Thần cũng biết An Mộng Lam là thần tượng của Tống Huyên. Anh cũng có thể đoán ra tại sao An Mộng Lam lại gọi điện cho Tống Huyên, cho nên... trạng thái tâm lý của Tống Huyên như thế nào, anh cũng biết rất rõ!
Ô Ngữ Dung đứng ngay bên cạnh.
Vẫn thấy hơi kỳ lạ, nhưng chỉ cần không phải Ô Ngữ Dung ngồi trong lòng Ngô Thần, cô ấy chỉ thấy tất cả vị trí trong phòng riêng này hơi là lạ, nhưng lại không có vấn đề gì.
Trong trạng thái bình thường có lẽ Tống Huyên sẽ hỏi một câu.
Bây giờ cô ấy lại chẳng hỏi gì, chẳng xảy ra chuyện gì làm cô ấy kinh ngạc, cô ấy vẫn chìm trong cảm giác vô cùng kích động và vô cùng phấn khích.
"Đàn anh! Anh biết không? Là An Mộng Lam, An Mộng Lam đã gọi điện cho tôi. Cô ấy nói ký hợp đồng với tôi, muốn tôi đến công ty cô ấy, á a!" Tống Huyên kích động nói, lại phấn khích đến nỗi hét toáng lên.
Có thể nói rất giống một "bé gái".
Cô ấy cũng không còn nhỏ nữa nhưng cũng chỉ là một sinh viên năm hai, tuy cảm xúc của cô ấy dành cho thần tượng của mình không giống với những cô gái chỉ đơn thuần theo đuổi thần tượng, nhưng trái lại cũng không khác biệt nhiều lắm.
"Huyên Huyên, đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-mac-ket-trong-cung-mot-ngay/908492/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.