Sau khi Tống Huyên và Ô Ngữ Dung vào phòng, vệ sĩ riêng của Ô Ngữ Dung, Sở Yên đứng bên ngoài lập tức đóng cửa lại.
Phòng bao này không quá rộng rãi nhưng cũng không chật chội, có một boong ghế sô pha dài nhìn rất sang trọng. Sau khi vào trong, Ô Ngữ Dung nhìn tổng thể căn phòng này một lát rồi mới nhìn Ngô Thần, dáng vẻ của bà ta rất tự nhiên.
Ngô Thần đứng dậy.
“Mẹ, anh ấy là đàn anh Ngô Thần, người mà con đã nhắc đến với mẹ trước đó. Anh ấy cũng học trường Đại học Đông Hải, vừa tốt nghiệp xong.” Tống Huyên lên tiếng trước, cô ấy giới thiệu với mẹ mình bằng một giọng nói ngọt ngào và mềm mại.
Sau đó, cô ấy giới thiệu mẹ mình với Ngô Thần: "Bà ấy nghe tôi nói là bài hát anh viết lời cho tôi rất nổi tiếng, cho nên rất muốn gặp anh, lúc trước mẹ tôi học Âm nhạc nên rất thích lĩnh vực này."
Vừa nói hai người họ vừa đi tới cạnh bàn.
"Tôi là Ô Ngữ Dung..." Ô Ngữ Dung bày ra dáng vẻ lần đầu gặp Ngô Thần, rất tự nhiên nở nụ cười ngọt ngào rồi chìa tay ra trước mặt Ngô Thần.
"Ngô Thần..." Anh cũng chìa tay ra, hơi cười cười, nói: "Rất vui khi được gặp, bà Ô."
"Tôi cũng vậy." Ô Ngữ Dung cũng đáp.
Hai người họ bắt tay nhau, khoảng khắc ánh mắt cả hai chạm nhau, dường như Ô Ngữ Dung còn nháy mắt với Ngô Thần.
"Buổi trưa lúc bạn học Tiểu Ngô gọi điện thoại tới cho con gái tôi, vừa hay là lúc tôi đang ăn cơm. Con bé từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-mac-ket-trong-cung-mot-ngay/908488/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.