Nghe con gái nói mời Ngô Thần, Hạ Thi Cầm mím môi cười nhìn phản ứng của Ngô Thần, cô ta càng hy vọng con gái mình quan hệ tốt với giáo viên hơn nữa, đồng thời cũng có cảm giác tự hào về cô con gái đa tài đa nghệ của mình.
“Trượt ván?” Ngô Thần mỉm cười thì thầm một câu, sau đó đưa tay lên liếc nhìn đồng hồ đeo tay, tựa hồ xác định xem còn thời gian hay không.
“Thầy, đi đi mà thầy…” Hạ Hân Hân sợ Ngô Thần không đi, trực tiếp lôi kéo tay Ngô Thần: “Đi đi mà thầy, không xa đâu ạ, gần lắm, em chơi rất giỏi nữa…”
Cô nhóc kéo người có phần làm nũng.
“Hân Hân, con làm gì vậy? Không biết lớn nhỏ gì hết.” Hạ Thi Cầm mắng con gái một câu, không phải là tức giận mà là sợ Ngô Thần tức giận.
“Mẹ, con làm sao đâu, sao lại nói con.” Hạ Hân Hân bĩu môi với mẹ, nhưng cô bé cũng buông Ngô Thần ra, lại mời Ngô Thần một lần nữa: “Thầy ơi, cùng đi chứ ạ? Thật sự là gần lắm, thầy đi xem thử đi, em chơi giỏi lắm đấy…”
“Thôi được, đi xem thử.” Ngô Thần tỏ vẻ hết cách đồng ý.
Thật ra anh không khiên cưỡng chút nào, thái độ này của Hạ Hân Hân vừa tỏ anh đã biết dở trò bên trong rồi, anh rõ quá mà, lúc trước khiêu khích cô bé nhiều đến vậy, lại còn nắm nhược điểm của cô nhóc, đương nhiên không thể trực tiếp trở nên ngoan ngoãn như vậy được.
Hạ Hân Hân có bạn bè thế nào, là người ra sao, Ngô Thần đều nắm rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-mac-ket-trong-cung-mot-ngay/908459/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.