“Đinh Thụy Long có nói khi nào đến Đông Hải không?” Ngô Thần nhướn mày nói.
“Ông ta không nói gian cụ thể.” Lý Nhược Băng nói rồi im lặng một lát, cô ta dường như muốn nói với Ngô Thần gì đó nhưng cuối cùng lại không nói gì, dừng lại một lát rồi nói: “Tôi nói với ông ta rồi, đừng đến, có đến thì tôi cũng sẽ không gặp ông ta đâu, nhưng...”
Ngô Thần hiểu rằng Lý Nhược Băng không thể khống chế được Đinh Thụy Long, Đinh Thụy Long muốn đến thì đến.
“Hai ngày nữa tôi về Đông Hải.” Ngô Thần nghĩ một lát rồi nói.
“Ừm... Ngô Thần...” Lý Nhược Băng đáp rồi gọi tên Ngô Thần nhưng rồi lại im lặng.
“Sao vậy?” Ngô Thần hỏi.
“... Không có gì, đợi khi nào anh về Đông Hải rồi nói.” Lý Nhược Băng nói.
Vẫn là không nên nói, có những lời nói qua điện thoại thì chẳng còn ý nghĩa gì nữa.
Nhưng Ngô Thần có thể đoán ra Lý Nhược Băng muốn nói gì với anh, cô ta lo lắng một khi Đinh Thụy Long đến Đông Hải thì Ngô Thần sẽ giết chết Đinh Thụy Long ở Đông Hải.
Mặc dù Lý Nhược Băng cảm thấy Ngô Thần không phải là người không nghĩ đến hậu quả, kế hoạch của anh tiến hành đâu vào đấy, anh không cần phải gây thêm rắc rối, nhưng... nếu như Đinh Thụy Long tự tìm đường chết, chọc Ngô Thần ở Đông Hải hoặc nói những lời khó nghe trước mặt Ngô Thần thì... Ông ta không muốn chết cũng khó.”
Nhưng nói qua điện thoại thì không tiện, cũng sẽ chẳng có tác dụng gì.
Chỉ đành đợi Ngô Thần về Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-mac-ket-trong-cung-mot-ngay/908454/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.