Mặc dù Ô Ngữ Dung phản ứng rất nhanh, Cốc Duệ Bác vừa mở cửa ra, bà ta đã vội vàng buông Ngô Thần ra rồi ngồi thẳng dậy, nhưng nhìn điệu bộ không được tự nhiên của bà ta, Cốc Duệ Bác cũng biết được mười mươi.
Anh ta không chỉ nhìn thấy Ô Ngữ Dung ôm tai bá cổ Ngô Thần mà còn nhìn thấy lúc Ngô Thần luồn tay vào bóp đùi bà ta, cũng đúng lúc anh ta đẩy cửa bước vào, Ngô Thần mới tự nhiên rút tay ra.
Cốc Duệ Bác vừa mới mở miệng đã lập tức nghẹn họng, không phát ra được tiếng nào, vẻ mặt cũng trở nên cứng ngắc.
Không thể nào!
Mắt mình hoa rồi sao?
Cốc Duệ Bác không đi vào nhà vệ sinh, anh ta đi ra ngoài hành lang gọi điện thoại, nhận được tình hình bèn quay trở lại định báo cáo.
Rồi lại nhìn thấy cảnh tượng "không nên nhìn" này?
Sau khi ngồi thẳng dậy, Ô Ngữ Dung vuốt vuốt chỉnh trang lại tóc tay váy vóc, ra vẻ tự nhiên ngẩng lên tươi cười hỏi Cốc Duệ Bác: "Ông chủ Cốc, sao rồi?"
"À à..." Cốc Duệ Bác tỉnh táo trở lại, tự nhiên mà nói: "Không có gì, tôi vừa mới gọi ông Trần, tài liệu sẽ nhanh chóng được xử lý, chắc là sẽ muộn một chút."
Cốc Duệ Bác vừa nói vừa liếc mắt nhìn lên người Ngô Thần và Ô Ngữ Dung.
Đương nhiên anh ta hiểu cái gọi là thói cặp bồ, thói đụng chạm trên đời này, cho dù tình cảm trong lòng có mãnh liệt đến đâu cũng có thể vờ như chẳng có gì.
"Không cần vội, không sao đâu." Ngô Thần nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-mac-ket-trong-cung-mot-ngay/908450/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.