Tất nhiên là Ngô Thần không đòi tiền, tình nghĩa của Lỗ Quảng Niên quan trọng hơn tiền rất nhiều.
Lần trước Lỗ Quảng Niên nợ Ngô Thần một ân tình, ông ta đã muốn đốt giấy vàng dập đầu nhận anh em với Ngô Thần. Nếu lần này lại nợ nữa, với tính xem trọng tình nghĩa của Lỗ Quảng Niên, sau này rắc rối của Ngô Thần là của ông ta, thậm chí chưa cần Ngô Thần mở miệng, ông ta chỉ cần nghe nói thì đã đến đấm vào mồm đối phương!
“Đừng chú em, chú không muốn thì tôi cũng phải cho chú,…” Lỗ Quảng Niên muốn Ngô Thần nhận tiền, nếu đã nói đến chuyện này thì ông ta phải làm cho bằng được.
“Anh Lỗ, tôi nói với anh chuyện này, anh nên sửa cái tính này lại đi, không phải chuyện gì cũng có liên quan đến tiền, cho dù anh có thêm nhiều tiền, dùng thêm tiền thì anh cũng không thể làm tình đầu và con trai của anh trở về…” Ngô Thần vỗ mu bàn tay của Lỗ Quảng Niên: “Nếu anh cứ như vậy thì tôi sẽ mặc kệ anh.”
Lỗ Quảng Niên nghe lời, ông ta cũng không dám cãi nhau với Ngô Thần chỉ vì chuyện này.
“Được được, vậy tôi nghe chú, chúng ta nói tiếp…” Lỗ Quảng Niên cất điện thoại, lại nói: “Chú nói cách thứ hai là gì? Chú nói tôi phải làm sao đây?”
“Cách này không khó.” Ngô Thần mỉm cười nhìn Lỗ Quảng Niên: “Nhưng mà… anh Lỗ phải chịu khổ một chút, với lại không thể mắc lỗi, anh chỉ có một cơ hội, cách này không thể dùng lần hai!”
“Chịu khổ cũng không sao! Phải làm sao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-mac-ket-trong-cung-mot-ngay/908347/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.