Lôi Thành cũng không phải cảm thấy Lý Nhược Băng là kiểu người dũng mãnh ngoan cường vô đối.
Nhưng nhìn nhận một người không phải là dựa vào bối cảnh người đó như thế nào, là dựa vào tính cách. Ông cụ Lý là người trên dưới nhà họ Lý đều mắng đủ nhưng cũng hết cách với Lý Nhược Băng, mẹ của cô ta còn suýt quỳ xuống cầu xin nên cô ta mới không ra nước ngoài.
Lôi Thành có nghe nói qua rồi.
Cho nên rốt cuộc là người có bối cảnh như nào, tính cách ra sao mới có thể có sức ép lên Lý Nhược Băng mà nói như thế được?
Ông ta đã bắt đầu suy đoán, chỉ e Ngô Thần này không chỉ có bối cảnh kinh người, mà còn là kiểu người có năng lực đáo để, bản thân cũng phải có mị lực thu hút đáng kể nữa cơ.
"Sao thế ông chủ Lôi? Tôi nói chuyện như thế với bạn gái của tôi, có vấn đề gì à?" Ngô Thần khó hiểu nhìn Lôi Thành, cười hỏi.
"Cậu..." Lôi Thành có chút không biết nên nói như thế nào.
Hỏi bối cảnh của Ngô Thần? Nhưng mà người kia vẫn luôn che giấu không có nói cho ông ta biết.
"À... Ông muốn nói tới mấy câu mà tôi nói với cô ấy đó hả?" Ngô Thần như lập tức hiểu ra ý Lôi Thành đang muốn nói tới chuyện gì, bèn mỉm cười nói: "Cũng không có gì đáng kể đâu, người yêu của nhau mà, là cô ấy đang giận dỗi tôi thôi. Hai chúng tôi cá cược với nhau, đùa có hơi lớn một chút. Nhưng mà giữa bồ bịch với nhau, thực ra đó cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-mac-ket-trong-cung-mot-ngay/908280/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.