Mọi người có mặt ở đó đều biết, nếu không xem bài úp mà theo cược hết tất cả đồng thời cược thêm, hơn nữa chỉ có một lá có thể thắng được, chỉ dựa vào vận may để cược, đó là chuyện có xác suất xảy ra ít đến nhường nào!
Nhưng những lời Ngô Thần nói lại khiến họ dường như đã hiểu ra gì đó.
Bài đã có sẵn và bài có được nhờ vận may là hai chuyện khác nhau.
Chẳng hạn như trong tình huống chơi bài ba cây, việc không xem bài đã đặt cược mà liều lĩnh đặt tiền vào đó, mở bài ngay lập tức ra bài Sáp và việc sau khi lật bài xong mới đặt tiền vào, sau cùng mới mở bài ra bài Sáp, đó lại là hai chuyện khác nhau hoàn toàn."
Người trước mặt này có vận may trời độ!
Vận may của người kia cũng tốt, nhưng cách đánh không có sai sót gì, như thế không phải cược vận may của mình, mà là biết bài mình là bài Sáp, điên cuồng đặt tiền, muốn thắng nhiều hơn, đây là chuyện không thể nào bình thường hơn được nữa.
"Cậu... cậu đã xem bài rồi sao? Không thể nào! Cậu xem lúc nào chứ..."
Diêu Bân bỗng nhiên hét lên chói tai, dáng vẻ nho nhã lịch sự của ông ta cũng mất sạch, hai mắt long sọc, ván này thua rồi, ông ta đã thua đến mất đi lý trí rồi!
"Ông nghĩ vì sao kể từ lúc bắt đầu ván đầu tiên cho đến ván ba mươi tám, lần nào tôi cũng sửa bài trước một chút, sau đó mới quyết định có xem bài không, vì sao phải làm vậy?"
Ngô Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-mac-ket-trong-cung-mot-ngay/908252/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.