Ngô Thần ngây ngốc hoàn toàn.
Tại sao Mục Thiên Thiên vẫn còn ở trong phòng anh? Điều này không thể nào! Một ngàn năm rồi, ba trăm sáu mươi lăm ngàn ngày và đêm, Ngô Thần cũng từng cảm thấy không hòa hợp với phụ nữ, nhưng mỗi khi hắn tỉnh lại, đầu giường đều trống không.
Hắn từ lâu tạo thành thói quen khi tỉnh lại chỉ có một mình.
"Hừ! Bị tôi nói trúng rồi chứ gì? Không nói được lời nào phải không, chúa lừa đảo!" Bộ dạng Mục Thiên Thiên cực kỳ dữ dằn cầm cây gậy bóng chày.
Dữ dằn cũng không khiến cho người khác sợ hãi, bởi vì vẻ ngoài thực sự của Mục Thiên Thiên, đáng yêu vô cùng!
Sau khi tẩy trang, cô có một khuôn mặt trẻ con, người ta thường hay gọi là mặt búp bê, đôi mắt thì to, sống mũi thì cao, trên gương mặt còn có nét phúng phính của em bé, làn da rất trắng.
Bang!
Ngô Thần đột nhiên xoay người, nhảy xuống đất, chạy như điên vào trong nhà vệ sinh.
"Đừng chạy!" Mục Thiên Thiên nghĩ rằng Ngô Thần muốn trốn trong nhà vệ sinh, đứng dậy muốn đuổi theo, nhưng cô vừa mới đứng lên, liền "Ai da" một tiếng, lại ngồi xuống.
Hơi đau tí.
Ngô Thần chạy vào nhà vệ sinh, quần áo của anh ở trong nhà vệ sinh, ngày hôm qua là anh ôm Mục Thiên Thiên vào đây, lại ôm Mục Thiên Thiên đi ra, trong lúc đó quần áo của hai người đều bỏ ở trong nhà vệ sinh.
Lấy điện thoại từ trong áo khoác ra.
Trong nhà Ngô Thần không có đồng hồ báo thức, xã hội hiện đại, trong nhà rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-mac-ket-trong-cung-mot-ngay/908235/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.