“Ê…” Mục Thiên Thiên còn muốn nói gì đó với bạn thân thì bên kia đã cúp máy rồi, cô tức đến lầm bầm, nhỏ giọng nói: “Đáng ghét, thấy sắc quên bạn.”
“9 phút 13 giây.” Ngô Thần thản nhiên nói.
“Cái gì mà 9 phút 13 giây?” Mục Thiên Thiên đang tức giận ngẩng đầu nhìn Ngô Thần chằm chằm, sau đó cô sững sờ rồi ngây cả người.
‘Qua 9 phút 13 giây nữa, cô ấy sẽ gọi điện thoại cho cô, nói với cô là cô ấy không đến được’. Đây là những lời Ngô Thần nói với cô lúc trước.
Mục Thiên Thiên đột nhiên cầm lấy điện thoại bằng hai tay, mở nhật ký cuộc gọi, nhanh chóng xem qua.
Thời gian gọi đến của bạn thân.
Vào lúc 10 giờ 16 phút 23 giây tối, nếu trừ đi 9 phút 13 giây, sẽ là vào 10 giờ 07 phút 10 giây. Lúc trước Mục Thiên Thiên có xem thời gian, mặc dù không chính xác đến từng giây nhưng quả thực là 10 giờ 07 phút.
Mục Thiên Thiên sợ ngây người.
“Đây… đây… chuyện này không thể nào…” Mục Thiên Thiên ngơ ngác trừng to mắt nhìn về phía Ngô Thần, vô lực thụp người xuống ghế.
“Tin tôi chưa” Ngô Thần cười hỏi.
“Anh…” Mục Thiên Thiên vốn uống không ít rượu nhưng bây giờ đã bị dọa đến tỉnh cả rượu rồi: “Anh có thể biết trước?”
“Không phải là biết trước, tôi nói lại lần nữa, tôi đã không ngừng lặp đi lặp lại một ngày hôm nay, đây không phải là lần đầu tôi gặp cô.”
“Anh… haha, được rồi! Tôi biết rồi!” Mục Thiên Thiên như nghĩ ra gì đó: “Có phải anh quen bạn thân của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-mac-ket-trong-cung-mot-ngay/908232/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.