Tô Chiêm gần như run lên theo bản năng, đôi mắt màu hổ phách trợn tròn, giống như một con thú nhỏ bị làm cho giật mình, kinh hãi nhìn Văn Mặc, còn thấp thoáng mang theo vài phần tức giận.
Cậu chỉ cảm thấy lông tơ sau lưng mình đều dựng thẳng lên, đôi môi run rẩy, nói không nên lời.
Văn Mặc cúi đầu nhìn bộ dạng hoảng sợ của Tô Chiêm, cụp mắt, cũng không biết đang nghĩ tới cái gì, một lát sau nhàn nhạt nói: "Không muốn tôi như thế thì ngoan ngoãn một chút, lần sau đừng có đứng dầm mưa, tôi cũng sẽ không đối xử với cậu như vậy."
Hắn nói xong, thấy Tô Chiêm vẫn còn đứng chết trân không nói lời nào, dứt khoát kéo tay Tô Chiêm, kéo cậu ra khỏi gian hàng của Givenchy.
Nữ nhân viên bán hàng beta nhìn thấy toàn bộ sự việc thở ra một ngụm khí lạnh, hai tay đưa lên che mặt, chỉ cảm thấy bản thân nhìn không nổi nữa rồi.
Hôm nay cô chính là trái chanh ở trên một cây chanh siêu chua!
Đây là thứ cưỡng chế đánh dấu cưỡng chế yêu kiểu thần tiên gì đây hả, alpha tuổi tác không lớn mấy ngoài miệng lạnh lùng cay nghiệt hết sức, nhưng trên thực tế thì động tác kéo bé omega kia rời đi lại dịu dàng đến không chịu được.
Trước khi đi còn vung tay chi ra mấy vạn tệ mua quần áo cho omega và bản thân, còn mua đồ tình nhân nữa chứ!
Nếu như đây là cách alpha sử dụng kí hiệu để làm omega phục tùng, vậy thì kiếp sau hãy cho cô cũng được làm một omega đi, kiểu alpha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-ke-thu-cu-ky-hieu-roi/920741/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.