Tô Chiêm giống như khiêu khích cậu hất hàm hướng về phía Đặng Ngân Lượng cười một tiếng.
Tóc Tô Chiêm hơi ướt từng sợi mềm mại dán trên trán cậu, hết lần này tới lần khác trong nụ cười của cậu mang theo một chút tùy ý phách lối, một khuôn mặt trắng trẻo dưới ánh đèn trong sân thể dục như được phát sáng.
Ở trong mắt Văn Mặc lại nhìn ra dáng vẻ giống như động vật nhỏ của Tô Chiêm dương nanh múa vuốt muốn cắn người, vừa hung hăng lại có chút đáng yêu.
Sắc mặt Đặng Ngân Lượng lập tức trầm xuống, ánh mắt gã tàn bạo nhìn chằm chằm Tô Chiêm, khớp xương ngón tay của gã siết chặt lại, ý nghĩ uy hiếp hết sức rõ ràng. (Uy hiếp cái rắm, con tôi không sợ:)))
Tô Chiêm không phản ứng lại hành động của Đặng Ngân Lượng, trực tiếp ném phạt.
Bóng rổ vạch ra một đường vòng cung xinh đẹp, rơi vào rổ lưới.
Lớp 7 ghi bàn dành được điểm.
Tưởng An Hành điều khiển bảng cộng điểm, vừa nói với Văn Mặc: "Tô Chiêm lợi hại thật."
Văn Mặc không hề nhướn mi trả lời hắn: "Tất nhiên, nhà tôi (tôi muốn để thành bà xã nhà tôi quá:))),khẳng định sẽ rất lợi hại."
Tưởng An Hành: "..."
Ngài Văn Mặc đây không muốn che giấu chút nào, như vậy là tốt sao?
Bất quá Tưởng An Hành hắn thức thời cũng không nói nhiều lời.
Nhưng sau đó, trận đấu giống như trở nên đẫm máu hơn.
Đặng Ngân Lượng đối với mục đích của bản thân muốn làm khó Tô Chiêm gã cũng không thèm che giấu nữa, gã luôn va chạm vào cậu, lần nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-ke-thu-cu-ky-hieu-roi/920730/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.