*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Văn Mặc hạ mí mắt xuống nhìn Tô Chiêm, đột nhiên cảm thấy bộ dạng căng thẳng này của Tô Chiêm nhìn vui đó chứ, hắn cố ý dừng lại, lúc này mới không nhanh không chậm nói: "Hôm đó cậu ấy bị ốm, tôi cho cậu ấy mượn áo khi đưa đến bệnh viện."
Tô Chiêm âm thầm thở phào trong lòng, lúc này cậu mới bất tri bất giác phát hiện ra chính mình đang nằm trong lồng ngực của Văn Mặc, cậu khó khăn tránh thoát khỏi cái ôm ấp của đối phương, không một chút dễ chịu nói: "Cái kia, cảm ơn cậu."
Văn Mặc cười như không nhìn cậu: "Tôi vốn đã nói là sẽ đưa áo cho cậu ấy, thế nhưng cậu ấy lại kiên quyết từ chối."
Quần chúng vây xem:......!!!
Tại sao lại tung phí của trời như vậy chứ, không cần thì đưa cho bọn họ a, bọn họ đều mong muốn đều bằng lòng.
Lời Tô Chiêm muốn nói lại nghẹn trong cổ họng, chỉ lo lo lắng lắng Văn Mặc sẽ còn nói ra việc gì đó gây shock cho mọi người, có điều may mắn rằng Văn Mặc hắn không có bổ sung thêm gì, tim của cậu mới chậm rãi mà thả lại lồng ngực.
Người đi đường ăn dưa vây xem xong, không ít người cảm thấy bầu không khí rất không đúng, bên trong dường như còn dấu diếm điều gì đó, nhưng bọn họ nói không lại được với hai con người vừa thấy mặt nhau liền tỏ thái độ như vậy thì bên trong còn có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-ke-thu-cu-ky-hieu-roi/920712/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.