*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 4. Tôi kể cho Lý Tiểu những chuyện này, nhưng cậu ấy lại lăn ra cười. “Khương Manh, cậu có biết cậu giống bị gì không?” “Gì? “ “Cậu đây là bị rối loạn nhân cách ái kỷ* đó.” *Rối loạn nhân cách ái kỷ, hay còn gọi là vĩ cuồng, (tiếng Anh: narcissistic personality disorder, viết tắt là NPD đặt theo tên Narcissus) là một bệnh lý rối loạn nhân cách có đặc trưng là việc thường xuyên phóng đại tầm quan trọng của bản thân, khao khát được mọi người ngưỡng mộ và thiếu sự đồng cảm với người khác. Tôi biết ngay cậu ấy không thể nói được câu nào hay ho mà, tôi nhìn vào khuôn mặt của mình trong video, gãi đầu nói “Tớ không đẹp sao?” Lý Tiểu đối diện gật gật đầu “Đẹp! Nhưng cũng phải phải đẹp đến mức đó. Cậu nhìn vào khuôn mặt của Lục Dĩ Hàng, sau đó nhìn chính mình trong gương đi. Tại sao Lục Dĩ Hàng lại thèm muốn vẻ đẹp của cậu cơ chứ? “ Tôi khịt mũi “Cậu chỉ mới xem ảnh của anh ta, sao cậu không nghĩ ảnh này là ảnh đã chỉnh sửa?” “Chính cậu nói, chính cậu nói anh ta so với ảnh còn đẹp hơn.” “Tớ nói? “ “Nói.” Lý Tiểu nói một cách chắc chắn, đột nhiên nheo mắt xem xét biểu cảm của tôi, “Không phải đó chứ Manh Manh, có phải cậu đang có ý gì đó với Lục Dĩ Hàng không? “ “Tớ có ý với anh ta á? “ Thật là một trò đùa! Tôi cắt giọng và nói với vẻ ghét bỏ “Tớ thà có ý với chó còn hơn là có ý với anh ta! Cậu không biết đâu, anh ta ngoài cái mặt ra thì chả được gì sất! “ Lý Tiểu không đoan chính phản bác “Sao cậu biết anh ta không làm được? Cậu đã chạm vào chưa? Đã đích thân trải nghiệm chưa? “
Cậu ta chỉ nói được mấy cái linh tinh. Tôi làm động tác để đóng video, Lý Tiểu liền trở nên nghiêm túc “Nhưng anh ta mua thuốc cho cậu, chở cậu về nhà, có lẽ anh ta thực sự có ý với cậu.” Cậu ấy nói thế nhưng tôi đã bình tĩnh lại “Sao có khả năng đó được, chỉ là tiện đường nên mới đưa tớ về nhà, nếu mà có hứng thú với tớ, anh ta còn tính tiền thuốc hay sao? “ “Cũng đúng, chẳng có người đàn ông nào lại làm như thế cả.” “Nói cậu nghe, tớ vẫn luôn nghi ngờ, có lẽ anh ta đã phẫu thuật thẩm mỹ, anh ta chính là con gái đó.” Vẻ mặt của Lý Tiểu tỏ vẻ cực kỳ khinh thường “Khương Manh, yêu không được thì cũng không nên vu oan cho người khác, đừng có nói không thành có như vậy” Tôi “Xin lỗi, tớ nông cạn. “ Nhóm WeChat “Nhóm Điều dưỡng Bệnh viện-Thất Thất” đã gửi một tin nhắn. Tôi bấm vào xem, thì ra là video của Thất Thất do cô y tá gửi cho. Tôi nhìn vào mười thành viên trong nhóm. Lục Dĩ Hàng cũng có trong đó. Nhưng trước giờ không thấy anh ta lên tiếng. Tôi có nên kết bạn với anh ta không? Hỏi về tình hình của Thất thất thôi, như vậy cũng ổn, đúng không? Tôi nhấp vào ảnh đại diện của anh ta, sau đó nhấn yêu cầu kết bạn. Giờ chỉ cần chờ anh ta phản hồi. Khoảng năm phút sau, tôi nhấc điện thoại lên lần nữa, thấy anh ta đã từ chối tôi. Từ chối! Lục Dĩ Hàng, anh thực sự làm điều này? Tôi chúc anh không tìm được bạn gái! Nhưng anh ta có bạn gái chưa nhỉ? Tôi lén lút nhấp vào vòng kết bạn của anh ta. Chỉ có thể xem một vòng bạn bè hoặc bài vừa đăng. Nguyên văn là “Đêm nay ánh trăng đẹp quá. “ Hình ảnh kèm theo là hình ảnh mặt trăng. Tôi nhìn bầu trời đêm qua ban công, đúng là đẹp thật!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]