Nhìn những khối thuốc nổ được làm hết sức chân thật nhưng bên trong chỉ toàn là bông vải, tôi sửng sốt, ngay sau đó liền cảm thấy thoải mái.
Suy nghĩ lại một chút thấy cũng phải, vừa rồi khi Tào Tử Minh bảo đám thủ hạ của anh ta lấy thuốc nổ ra tôi đã cảm thấy kỳ quái rồi, theo tính cách của Tào Tử Minh, làm sao sẽ làm chuyện mạo hiểm như vậy được? Thuốc nổ là vật quá nguy hiểm, nếu không cẩn thận mà thật sự cùng chết với đối phương thì làm thế nào? Nói cách khác...... Người đàn ông kia đã thua bởi một đống bông vải?
Tiếng ồn ngoài cửa rất nhanh đã biến mất, trong cửa mọi người giống như thương lượng xong, nín thở không dám phát ra tiếng động quá lớn. Cho đến khi âm thanh ngoài cửa hoàn toàn biến mất, mọi người mới thở ra một hơi thật dài. Vậy mà, một tiếng “rầm” thật lớn khiến lòng của mọi người lại thót lên.
"Mở cửa." Tào Tử Minh bỗng nhiên nói.
Tôi có chút kinh ngạc nhìn về phía anh, mà thủ hạ của anh cũng như thế, nhưng dưới sự uy nghiêm của Tào Tử Minh, hai người bị anh nhìn chỉ có thể nhắm mắt đi về phía cửa đẩy cái rương ra, cẩn thận từng li từng tí mở cửa chính nhà kho.
Không ngờ ngoài cửa lại là Thái Vĩnh Nghiên!
"Hi, Arvin~" Thái tiểu thư cười híp mắt phất phất tay với Tào Tử Minh.
Tào Tử Minh nhàn nhạt gật đầu.
Vì vậy Thái tiểu thư không vui: "Tôi nói này, tôi chính là người đã cứu anh trong nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-ep-buoc/2891776/chuong-50-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.