Edit: meoluoihamngu 
Cho dù buồn bực bao nhiêu, u buồn bao nhiêu, tin nhắn cuối cùng kia cô cũng chưa gửi đi. 
Buồn bực suy nghĩ, đối với chính mình cô cũng không ôm hi vọng mình có đủ dũng khí, nhưng cô vẫn quyết định mang tất cả dũng khí nói một lần, tiệc rượu lần này sẽ lấy ra dùng--- hi vọng lúc ấy cô có dũng khí nói ra lời từ chối. 
Phiền não bất an, rất nhanh liền đến thứ bảy. Bởi vì nghĩ đến buổi tiệc, trước hôm đó một ngày cô lăn qua lộn lại ngủ không ngon, dĩ nhiên hôm sau vành mắt bị đen. Cô phải bôi rất lâu mới che được, nhìn cũng không rõ lắm. Bởi vì là tham gia tiệc rượu, tất cả phải mặc lễ phục, cô lục hết tất cả ngăn tủ Hiểu Lâm cũng không tìm được cái gọi là lễ phục. Nghĩ lại, cô ấy không cần nên không có. May mà Tào Tử Minh đã chuẩn bị, bảo nhân viên mang lễ phục dạ hội đến, để cô tiết kiệm tiền mua quần áo… 
Thời gian còn sớm, cô còn chưa thay lễ phục, chỉ mặc T-shirt và quần bò, tâm phiền ý loạn ngẩn người trong phòng mình. 
Tiểu La ra ngoài mua đồ ăn, Hiểu Nhã còn đang ngủ, cho nên khi cô nghe thấy tiếng chuông cửa vang lên, trong nháy mắt hoảng sợ. 
Có lẽ… Tiểu La ra ngoài quên mang chìa khóa thôi? 
Cô nghĩ như vậy, đi dép lê ra cửa, mở cửa--- Viên Diệc Thần? 
Cho dù ngăn cách một cánh cửa chống trộm, nhưng Viên Diệc Thần bỗng nhiên xuất hiện làm cô hoảng sợ, tay run run 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-ep-buoc/2891749/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.